ẤM ÁP NHẤT LÀ LÚC TUYẾT RƠI - Trang 80

Cô nhún vai, nhanh chóng xuất kết quả trong khung E5: 11%.

Giáo sư kế toán tài vụ khó tin chuyện cô giải nhanh được như thế, tức

giận tới nỗi quên cả việc bảo cô trở về chỗ ngồi mà tiếp tục vùi đầu vào bài
giảng. Cô xòe ngón tay chữ V, đắc ý lắc lắc với bạn học rồi đi xuống bục
giảng.

"Cậu khi nào lại chịu học tập nghiêm túc vậy?"

Ôn Noãn dựa lên vai của Hành Vân, "Cậu có biết sinh vật biển chia

thành mấy loài lớn không?"

"Biết rõ, nhưng có liên quan gì tới bài học?"

"Chẳng phải cậu biết do Ngô Đạc học sinh vật hệ hả? Nguyên nhân tớ

học lập trình cũng giống như nguyên nhân cậu biết phân loại sinh vật biển."

Hành Vân hết nói nổi nên chỉ biết cười trừ.

Cửa cửa hàng tiện lợi trong trường học có hai cây ngân hành cao lớn,

ở giữa là một chiếc xích đu tre có khung dây thô to. Tan học xong, Ôn
Noãn cầm cây kem vị chocolate ngồi trên xích du với Hành Vân.

"Chiều này Như Anh muốn rũ tớ đi lựa bánh kem tặng tớ, cậu có

muốn đi chung không?" Gần đây Hành Vân rất có mắt thẩm mỹ, cái mà cô
chọn chắc chắn sẽ rất đẹp.

Tống Hành Vân lắc nhẹ đầu.

"Không được, tớ thấy hơi mệt."

"Vậy cậu định làm gì, ngồi ở đây nhìn lá rụng?"

"Nhìn lá rụng có gì không tốt chứ? Có một tác gia từng nói: sau khi

con người lớn lên mới biết, có thể nhìn ngắm khung cảnh lá rơi tịch mịch là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.