ÂM MƯU NƠI CÔNG SỞ - Trang 165

Tiếng sói tru bỗng vang lên trong căn phòng tĩnh lặng khiến Tô Duyệt

Duyệt vốn đang sợ hãi hét lên một tiếng thất thanh, đống cặp tài liệu khó
khăn lắm mới ôm được bỗng “lộp bộp” rơi xuống chân, nằm ngổn ngang
trên mặt đất. Trong phòng lại tiếp tục vang lên một tràng “u u…” kỳ quái,
song lần này, tràng âm thanh ấy đã bị chìm nghỉm trong tiếng hét chói tai
của Tô Duyệt Duyệt.

“Kẹt…”

Cánh cửa được mở ra, Tô Duyệt Duyệt ôm đôi chân vừa rút ra khỏi

đống cặp tài liệu, trố mắt kinh hãi nhìn bóng đen cao lớn đứng chắn toàn bộ
ánh sáng ở phía ngoài hành lang. Mình xui xẻo như vậy sao? Sao mình lại
giống như một con thỏ bị bao vây giữa bầy thú dữ, lần này thì toi rồi,
không biết kẻ bấtngờ đột nhập vào phòng kia là trộm hay cướp? Cô ti hí
mắt nhìn, bất giác co rúm người lại.

“Tạch…” một tiếng, đèn trong phòng đột nhiên được bật lên, Tô

Duyệt Duyệt chưa kịp phản ứng thì đã nghe thấy tiếng người đàn ông hỏi:
“Sao lại ngồi, ngồi dưới đất như vậy?”

“Là anh à?”

Giọng nói rất đỗi quen thuộc, ngẩng đầu nhìn, bóng đen đó đúng là

Doanh Thiệu Kiệt. Anh chàng này sao thần kỳ như vậy chứ, bất thình lình
xuất hiện trong JSCT như một bóng ma.

“Đợi cô lâu quá! Mọi người, mọi người đều về rồi, sao cô vẫn ở đây?”

Cô gái trước mặt ngồi bệt trên đất, gọng kính đen nghiêng lệch trên

sống mũi, tay ôm chân, xung quanh ngổn ngang bốn cặp tài liệu và chiếc
túi xách, càng khiến bộ dạng thất thần của cô trở nên vô cùng thảm hại. Sau
một hồi lấy lại bình tĩnh, cô mới nói: “Tôi cũng đang định về, ai ngờ có
bóng đen lù lù xuất hiện, còn có tiếng sói tru, làm tôi sợ chết khiếp.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.