ÂM MƯU NƠI CÔNG SỞ - Trang 181

truyền, nhìn hành lý của mình dần dần mất hút, Tô Duyệt Duyệt không
khỏi lo lắng, trên đường hỏi đi hỏi lại Doanh Thiệu Kiệt một câu: “Liệu va
li có mất không nhỉ? Tôi đọc trên mạng thấy có người nói mình bị mất hành
lý.”

Cô cũng đã chuẩn bị sẵn tâm lý trước khi đi, tuy thực tế cho thấy ngồi

máy bay kỳ thực không quá phức tạp như mình tưởng tượng, song cô vẫn
không khỏi lo lắng với đống hành lý của mình. Đây là lần đầu cô đi công
tác, trong va li còn để tài liệu của công ty, nếu bị mất, nhất định cô không
gánh nổi trọng trách này.

Cô còn đang trong thời kỳ thực tập nữa chứ, thận trọng vẫn tốt hơn.

“Mất ư, nếu mất thì mua xổ số được đấy.”

Doanh Thiệu Kiệt không nhịn nổi, trêu cô một câu, Tô Duyệt Duyệt

đang ngẩng đầu nhìn anh thì đột nhiên thấy một người đàn ông cũng vừa
làm xong thủ tục kiểm tra hành lý, vội gọi to: “Lâm Tử Văn.”

Là Lâm Tử Văn?

Trong lúc người đàn ông đó quay đầu lại, một chuỗi sự kiện bỗng

được ghép nối trong đầu Doanh Thiệu Kiệt, sự việc quả là trùng hợp, hóa
ra, người đàn ông kia là Lâm Tử Văn. Tô Duyệt Duyệt lại không hay biết
chuyện gì, vẫn tươi cười chào hỏi Lâm Tử Văn. Rõ ràng, Lâm Tử Văn
thoáng có chút bối rối, anh ta đưa mắt nhìn quanh rồi mới gật đầu chào Tô
Duyệt Duyệt. Doanh Thiệu Kiệt là đàn ông, anh biết những người ngoại
hình như Lâm Tử Văn kỳ thực không hiếm, đã có vợ tuyệt vời ở nhà rồi
nhưng vẫn thích tìm bồ nhí ở bên ngoài để thỏa mãn tính trăng hoa. Khi lần
đầu gặp anh ta, bản thân anh đã cảm thấy không ưa gì người này. Tuy anh
cũng là đàn ông, song lại rất ghét loại đàn ông như vậy, bởi lẽ chuyện này
đã khiến anh liên tưởng tới Vu Phong và người bố đã vứt bỏ gia đình của
mình, người mà anh oán hận cả đời này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.