ÂM MƯU NƠI CÔNG SỞ - Trang 183

Cũng trách mình chỉ chú ý sắp xếp vận chuyển hành lý giúp cô ấy mà

không để ý chọn số ghế liền nhau. May mà hành trình bay chưa đầy hai
tiếng, ăn cơm, ngủ một giấc là hết thời gian ngay thôi.

Tuy nhiên Tô Duyệt Duyệt lại không thoải mái như vậy, trước khi máy

bay cất cánh, cô đọc đi đọc lại tập san hướng dẫn thoát hiểm trên máy bay,
khiến “kỳ đà cản mũi” bên cạnh vô cùng ngỡ ngàng, Doanh Thiệu Kiệt
cũng ngạc nhiên không kém, luôn miệng an ủi cô, máy bay là phương tiện
giao thông an toàn nhất thế giới. Tô Duyệt Duyệt lại không hề đồng tình,
chiếc máy bay này mà rơi xuống chẳng phải tất cả mọi người ở đây đều đi
gặp Thượng Đế hết sao? Lúc đó còn nói máy bay là phương tiện giao thông
an toàn nhất nữa hay không?

Thuyết phục không nổi Tô Duyệt Duyệt, lại khiến “kỳ đà cản mũi” tỏ

ra thông cảm. “Kỳ đả cản mũi” hạ thấp giọng nói với Doanh Thiệu Kiệt:
“Hai người đi cùng nhau à? Tôi đổi chỗ cho anh, có lẽ tiện cho hai người
hơn.”

Tô Duyệt Duyệt còn đang bất ngờ vì lời đề xuất này thì Doanh Thiệu

Kiệt đã đồng ý ngay. Trước khi có thông báo máy bay cất cánh, họ đã ngồi
bên nhau. “Kỳ đà cản mũi” thở phào nhẹ nhõm, hai người cũng thở phào
một tiếng. Trong nháy mắt, máy bay cất cánh ù ù, Tô Duyệt Duyệt sợ rúm
người, túm chặt lấy Doanh Thiệu Kiệt, cô ngồi im thin thít ở trên ghế cho
tới khi máy bay vào vùng bằng phẳng mới buông rời bàn tay đang nắm chặt
ra.

“Cô không phải, không phải căng thẳng, căng thẳng như vậy.”

“Tôi không căng thẳng.”

Cô phản bác lại nhưng trong lòng sợ hãi không yên, chỉ nghĩ tới

chuyện chiếc máy bay này sắp rơi xuống, liệu mình có cùng người đàn ông
này tới suối vàng hay không? Nghĩ tới đây, Tô Duyệt Duyệt lại cầm tập san

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.