ÂM MƯU NƠI CÔNG SỞ - Trang 186

Khách sạn họ ở đạt chuẩn năm sao, cũng là khách sạn mà tập đoàn JS

thuê để tổ chức hội nghị, tuy khách sạn này ở chốn thủ đô không được coi
là sang trọng nhất, song vẻ ngoài hài hòa, bên trong xa hoa vẫn thu hút
được lượng lớn khách tới thuê phòng. Doanh Thiệu Kiệt nói vì Bắc Kinh
đang diễn ra sự kiện lớn, hầu như mọi khách sạn đều đã hết phòng, nếu
Doanh Thiệu Kiệt không phải là khách thường xuyên, quen biết với cô gái
làm ở bộ phận đặt phòng thì chắc chắn đã không đặt được.

Trong khách sạn còn có một vài nhân viên của tập đoàn JS, để ngăn

miệng lưỡi thị phi, Doanh Thiệu Kiệt bảo Tô Duyệt Duyệt đứng cạnh một
cái cột lớn, đợi anh đi lấy chìa khóa phòng. Khoảng mười phút sau, Tô
Duyệt Duyệt lén lút cầm chìa khóa phòng mà Doanh Thiệu Kiệt đưa cho,
hai người lên tầng bằng hai cầu thang máy khác nhau.

“May quá, không có ai.”

Sau khi quẹt thẻ bước vào phòng 1314, Tô Duyệt Duyệt ngó vào trong

gọi to một tiếng, không nghĩ rằng bên trong lại chẳng có ai, xem ra, không
biết anh ta còn đang la cà ở đâu nữa. Bước vào trong mới phát hiện thấy
phòng khách rất rộng, có lẽ phải gấp đôi phòng ngủ của cô, đặc biệt có một
chiếc giường rộng cỡ hai mét, dài hơn hai mét, bên trên trải đệm phủ ga
nhưng thêu hoa và gối trắng mềm mại toát lên vẻ thanh tao, nho nhã.

“Đệm êm quá, mình phải thử mới được.”

Cởi bỏ giày và tất, Tô Duyệt Duyệt phi thẳng lên giường như một con

cá đuối, vùi mặt vào trong chiếc gối mềm mại, hít lấy hít để mùi hương
thoang thoảng, hai chân đung đưa ở phía sau. Hình tượng gì chứ, công việc
gì chứ, mấy thứ này bỗng nhiên tan biến sạch. Đây là một chiếc giường
trong mơ của cô, cô khao khát nó từ lâu rồi, nếu sau này có tiền, nhất định
cô sẽ mua một chiếc giường to như thế này, to tới mức có thể tùy ý nhảy
nhót, lăn lộn, quẫy đạp khi gặp chuyện vui hay chuyện buồn, vào lúc tức

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.