ÂM MƯU NƠI CÔNG SỞ - Trang 233

“Đừng xem tôi chỉ là một con cừu, sự thông minh của loài cừu thật

khó tưởng tượng, trời có cao tới đâu, tình cảm cũng vô cùng dạt dào...”
Nhạc chuông điện thoại reo vang, Tô Duyệt Duyệt nhìn số hiển thị trên
màn hình, là Mèo con gọi đến, cô vội bấm nút nghe, nói: “Mèo con, cậu
nhớ mình không?”

“Có chứ, có chứ, lúc nào chẳng nhớ tới người bạn luôn bận rộn này,

sau khi vào công ty thuộc top năm trăm doanh nghiệp hàng đầu thế giới thì
chẳng thèm gọi điện thoại cho mình nữa.” Mèo con trách Tô Duyệt Duyệt,
từ sau hôm sảy thai, ngoài hỏi thăm sức khỏe, Tô Duyệt Duyệt ít khi đả
động tới chuyện nào khác. Đương nhiên, Tô Duyệt Duyệt biết Mèo con chỉ
nói vậy thôi chứ không có ý oán trách, chỉ là muốn tìm lý do để hai bên
chuyện trò một chút, cô lập tức chủ động nói: “Mình vừa đi Bắc Kinh một
tuần, không kịp nói với cậu.”

“Bắc Kinh? Cậu đi thăm Cố cung, dạo chơi Di hòa viên hay leo

Trường thành?”

“Đâu có, nghe cậu nói kìa, mình đi công tác.”

“Cũng thế cả thôi mà!”

“Ai bảo, khác nhau chứ.” Tô Duyệt Duyệt lần lượt phân tích ngọn

nguồn cho Mèo con nghe, cho tới khi Mèo con lên tiếng rủ cô đến quán cà
phê Nếu Yêu ở phố chợ thì cô mới quyết định đừng câu chuyện tại đây,
ngày mai sẽ nói tiếp. Lúc này Doanh Thiệu Kiệt thở dài thườn thượt, trong
lòng cũng đang rối bời, cô gái ngốc nghếch này sao đã biết mình sắp tới
JSCT? Xem ra, tai mắt ở tổng bộ của JSCT quả là không ít, đương nhiên,
đây là việc anh và Wagner đã sớm dự liệu, cho nên bất cứ ai hỏi hoặc đề
cập đến, anh đều lờ đi như không nghe thấy. Bởi lẽ ở một công ty nằm
trong top năm trăm doanh nghiệp mạnh nhất thế giới kiểu thế này, chỉ có
những tin đồn bị coi là sự thực và những sự thực biến thành tin đồn mà
thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.