ÂM THANH CỦA EM LÀ THẾ GIỚI CỦA ANH - Trang 269

ngốc.

Sau chuyện đó, dù có nói gì bà cũng không dám giữ nó lại bên cạnh,

nhanh chóng trả người về lại cho bố mẹ nó.

Bà không ngờ rằng người đã đưa đi, mà vẫn không để nhà mình sống

yên ổn.

"Nuôi nó ăn ngon mặc đẹp mấy năm giờ lại làm cứ như nhà ta thiếu nợ

nó vậy." Trần Kỳ sầm mặt lải nhải, kéo lấy Từ Gia Thiên còn đang thỉnh
thoảng ngoái đầu nhìn theo Kiều Trạch, "Nhìn cái gì mà nhìn, đàn ông dính
vào nó thì có thể làm thứ gì tốt chứ."

Rồi lôi người vào sòng bạc.

Giọng miệt thị của bà không nhỏ, Lộ Miểu ngồi cách đó không xa, lời

của bà ta đến một chữ cô đều nghe không sót, cô nghe mà thấy khó chịu vô
cùng, ngoại trừ chuyện lần đó của Lộ Tiểu Thành mà gặp mặt một lần, còn
lại gần hai mươi năm, cô chưa từng gặp lại họ.

Cô nghĩ mãi chẳng thể nào hiểu nổi, sao Trần Kỳ lại có thái độ thù địch

với cô lớn đến nhường ấy.

Ngay cả chuyện năm đó, ở trong bệnh viện, mới tỉnh lại khỏi cơn hôn

mê, người vẫn còn mơ màng không biết sao mình lại ở bệnh viện, chợt bà
ta sầm mặt, nổi giận đùng đùng xông vào, lập tức giáng ngay cho cô một
cái tát, lúc đó cô choáng váng, cả đầu vang lên "ong ong", bên tai là từng
câu mắng chửi gay gắt của bà ta, sau đó Từ Dương với Từ Gia Diên đến,
trong lúc hỗn loạn kéo bà ta ra ngoài.

Từ đó về sau cô không gặp lại Trần Kỳ nữa.

Bây giờ đã qua năm năm, ở một nơi rộng lớn như thành phố An không

hề chạm mặt, ngược lại ở trong thành phố cờ bạc Macau nho nhỏ này lại

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.