ÂM THANH CỦA IM LẶNG - Trang 26

"Chắc chưa đến nỗi bi kịch như vậy. Nếu phá hoại quá thì lại thành

luật sư hình sự rồi. Mà này, chị có cách nói chuyện giống như một người bị
chấn động mạnh về tâm lí, chị biết điều đó không?"

"Tôi ư? Còn đi nhằng nhẵng theo người khác hai tuần liền thì được coi

là bình thường về đầu óc?"

"Có thể chúng ta đểu là những kẻ tâm thần, mà không hay biết điều

đó."

Bảo xoay xoay chiếc nhẫn đang đeo trên tay, nhắm mắt lại rồi cô thốt

lên:

"Có thể lắm! Điều đó lí giải vì sao tôi và cậu cùng không có bạn, cùng

chán ghét những gì mình đang làm và tiêu tốn thời gian vào một mớ giấy
lộn do người khác phịa ra."

"Chỉ tôi thôi, chị đọc cả những cuốn hồi kí dài và chán ngắt." Tôi vừa

nói vừa tháo kính ra lau, chúng luôn bụi mờ lên chỉ sau năm phút.

"Tôi nghĩ hồi kí cũng là phịa nốt. Người ta chỉ cố gắng tươi đẹp hóa,

hoặc bi kịch hóa cuộc đời mình lên để bán được sách thôi."

"Chị từng yêu ai chưa?" Đột nhiên tôi đặt câu hỏi, thoáng ngạc nhiên

về tính tò mò của mình.

Người phục vụ đi ngang qua chúng tôi, mỉm cười thân thiện và cúi

xuống rót thêm trà vào hai chiếc chén đã cạn trước mặt chúng tôi. Sự xuất
hiện đúng lúc của cô ta khiến câu hỏi mà tôi vừa đặt cho Bảo bỗng trở nên
kì cục. Khi cô ta đã đi khuất, Bảo hơi nheo mắt, nhấp một ngụm trà nóng
trong chiếc cốc vừa được đổ đầy, chép miệng.

"Từng có một người.'

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.