ÂM THANH CỦA IM LẶNG - Trang 29

ÂM THANH CỦA IM LẶNG

Minh Nhật

www.dtv-ebook.com

Chương 1.5

Khi chiếc xe cà tàng của tôi đỗ lại ở ngôi nhà nơi Bảo sống, cả hai đã

ướt nhẹp. Tôi vẩy những giọt nước đọng lại trên chiếc kính, dè dặt hỏi sau
khi khóa xe:

"Không có ai ở nhà ư?"

"Tôi sống một mình."

Đó là một câu nói không rõ ràng và gợi nhiều tò mò, nhưng tôi không

hỏi gì thêm. Thói quen đọc sách đã khiến tôi luôn chấp nhận chờ đợi những
tình tiết hé lộ ở những trang sau, thay vì bức bối về những nút thắt chưa
được gỡ và mở tuột đến dòng cuối cùng.

Căn nhà chỉ có hai phòng. Phòng khách rộng rãi với bộ sofa lớn đặt

giữa cùng vài đĩa nhạc đặt vương vãi trên bàn, chiếc cửa màu trắng dẫn vào
phòng ngủ nằm trong góc. Bảo bước vào đó một lúc, tôi nhìn quanh căn
phòng trong lúc tiếng nước vang lên phía trong. Một lúc sau cô bước ra,
ném về phía tôi một chiếc áo phông, có lẽ là chiếc rộng nhất mà cô có. Bảo
mặc một chiếc sơ mi lửng tới đùi, loại áo của đàn ông với cúc bên phải và
khuyết bên trái. Tôi chẳng biết cô còn mặc gì khác ngoài nó nữa không. Cô
có vẻ đã gội đầu, nhưng chẳng thèm sấy mà để mặc những giọt nước chảy
từ tóc xuống tấm thảm lông dưới sàn.

Bảo bật một đĩa nhạc giao hưởng của Carmignola rồi cầm hai cốc trà

nóng ra khi tôi đã thay xong áo, đang cầm cuốn sách đọc dở lên và tỏ ra
như chuyện này cũng chẳng có gì to tát. Sự thực tâm trí tôi rối loạn, cố trấn
tĩnh bản thân bằng cách làm một ngụm to trà dược thảo mà cô vừa mang ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.