"Quả thật như vậy" Versh nói. "Cháu nghĩ rằng ở vùng này không ai bắt
được nhiều chuột túi bằng bác Louis".
"Hẳn rồi" bác Louis nói. "Đèn của tôi đủ sáng cho chúng thấy mà, đúng
thế. Tôi có nghe thấy chúng phàn nàn gì đâu. Chờ đã nào, Hâây. Ái chà,
chó với má". Và chúng tôi ngồi trong đám lá khô xào xạc khe khẽ bên dưới
sự hồi hộp chờ đợi cùng hơi thở chậm rãi của đất và tháng Mười lặng gió,
mùi hôi của cây đèn choán cả làn không khí mong manh, chúng tôi lắng
nghe tiếng chó sủa và tiếng vọng của giọng bác Louis tắt dần. Bác không
bao giờ lên giọng, nhưng vào những đêm tĩnh mịch đứng ở hiên trước bọn
tôi vẫn nghe thấy giọng bác. Khi bác gọi chó giọng bác như tiếng chiếc tù
và mà bác vẫn đeo lủng lẳng bên vai và không bao giờ đụng đến, nhưng
trong trẻo hơn và ngọt ngào hơn, như thể giọng bác là một phần của bóng
tối và sự tĩnh mịch, đổ ra từ bóng tối và lại cuộn vào bóng tối. HuuUuuu.
HuUuuuu. HuUuuuuuụu phải lấy một ai đó
Có nhiều lắm không Caddy
Em không biết nhiều lắm anh sẽ trông nom Benjy và bố chứ
Em không biết là của ai hắn có biết không
Đừng động vào em anh sẽ chăm sóc Benjy và bố chứ
Trước khi đến cầu tôi đã cảm thấy nước. Cầu bằng đá xám, rêu phong,
loang lổ những mảng ngấm nước mọc đầy nâm dại. Dưới cầu nước trong
vắt và phẳng lặng trong bóng râm, rì rầm róc rách quanh những viên đá
thành những mảnh trời xoáy tròn tan dần. Caddy à cái đó
Em phải lấy chồng Versh kể cho tôi nghe chuyện một người tự thiến mình.
Anh ta đi vào rừng và dùng một con dao cạo, ngồi ở dưới rãnh. Một con
dao cạo gãy anh ta quăng của nợ qua vai ra sau lưng máu phun ra đàng sau
như cuộn chỉ rồi nhưng không có những gút thắt. Nhưng không phải
chuyện ấy. Không phải là không có họ. Không bao giờ có họ rồi tôi có thể
nói Ồ cái đó Cái đó là chuyện Tàu tôi không biết chuyện Tàu. Và bố nói đó
là vì con còn tân. Con hiểu không? Đàn bà không bao giờ đồng trinh. Sự
trong sạch là một trạng thái tiêu cực vvvì thế phản tự nhiên. Chính tự nhiên
đã làm con đau khổ chứ không phải Caddy và tôi nói Bố không biết. Bố
không thể biết và ông nói Phải. Chính lúc đó chúng tôi nhận thức được rằng