ÂM THANH VÀ CUỒNG NỘ - Trang 121

không
Ồ nó đi ngay dưới khuỷu tay tôi cái bím tóc buộc sợi dây da, ổ bánh mì
nham nhở thò ra khỏi tờ giấy báo.
"Nếu em không về nhà ngay thì bánh sẽ hỏng mất. Rồi mẹ em sẽ bảo sao?"
anh cuộc là anh nhấc bổng được em
Anh nhấc sao được em nặng lắm
Caddy đã đi rồi sao em đã về nhà rồi sao từ nhà mình không nhìn thấy
chuồng ngựa đâu em đã thử nhìn chuồng ngựa từ
Đó là lỗi của em em đẩy tôi em bỏ chạy
Anh nhấc được em xem anh nhấc được không này
Ồ máu em hay máu tôi Ồ chúng tôi đi tiếp trong bụi mỏng, bước chân lặng
lẽ như cao su trong lớp bụi mỏng nơi những cây bút chì ánh nắng xuyên
qua đám lá cây. Và tôi lại cảm thấy nước chảy xiết và êm ả trong bóng râm
bí mật.
"Em ở xa quá phải không? một mình mà dám xuống phố xa thế này em quả
là giỏi". Giống như ngồi mà nhảy vậy em đã bao giờ khiêu vũ ngồi chưa?
Chúng tôi nghe tiếng mưa, một con chuột trong thùng lúa, chuồng ngựa bỏ
không vắng bóng ngựa Em ôm thế nào khi khiêu vũ phải như thế này
không

Anh quen ôm thê này em tưởng anh yếu lắm hay sao
Ô Ô Ô Ô
Anh ôm quen như thế này ý anh muốn nói em có nghe anh nói gì không
anh nói
Ô ô ô
Con đường trải dài ,tĩnh mịch và vắng vẻ, ánh nắng mỗi lúc một xiên thêm.
Hai đuôi sam nhỏ của nó đính hai mẩu vải đỏ thẫm. Một góc của tờ giấy
bọc khẽ lật phật khi nó đi, ổ bánh thò mũi ra. Tôi dừng lại.
"Này em, em ở đường này phải không? từ nãy đến giờ mình không đi qua
một ngôi nhà nào cả, gần một dặm rồi".
Nó nhìn tôi, đen láy, bí mật và thân thiện.
"Em ở đâu, em bé? Nhà em không ở dưới phố à?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.