ÂM THANH VÀ CUỒNG NỘ - Trang 128

mắt dơi. "Anh định làm gì mà đến tận đây bắt cóc trẻ con như vậy?"
"Họ điên mất rồi, thưa quý toà" Shreve nói. "Ai mà bảo anh chàng này bắt
cóc"
Julio hùng hổ xông tới. "Điên à?" hắn nói. "Không phải tôi bắt quả tang
hắn à? Không phải chính mắt tôi thấy hắn"
"Mày nói láo" Shreve nói. "Mày không hề"
"Trật tự, trật tự" Anse lên giọng.
"Các anh im ngay" viên toà nói. "Nếu họ không im lặng, Anse, anh hãy
đuổi họ ra ngoài". Ai nấy im lặng. Viên tòa nhìn Shreve rồi Spoade rồi
Gerald "Anh biết người này chứ?" ông ta hỏi Spoade.
"Vâng, thưa quý toà". Spoade nói. "Anh ta là người dưới tỉnh lên đây học.
Anh ta không có ý hại ai đâu. Tôi chắc ông cảnh sát trưởng sẽ thấy mình
lầm. Cha anh ta là một mục sư".
"Hừm" viên quan toà nói. "Nói cho chính xác thì anh đang làm gì?" Tôi kể
lại, ông ta nhìn tôi bằng đôi mắt lạnh lùng. "Anse, anh thấy sao?"
"Có lẽ thế" Anse nói. "Bọn ngoại kiều này".
"Tôi là người Mỹ" Julio nói. "Tôi có giấy tờ".
"Con bé đâu?"
"Hắn đuổi nó về nhà rồi" Anse nói.
"Nó có sợ hãi hay gì đó không?"
"Trước khi Julio nhảy bổ vào phạm nhân thì không. Họ chỉ đi dọc đường
bờ sông vào thành phố. Mấy thằng bé đang bơi chỉ đường cho chúng tôi".
"Đó là một lầm lẫn, thưa quý toà" Spoade nói. "Trẻ con và chó thường hay
bám theo anh ta như thế đấy. Anh ta biết làm sao?"
"Hừm" viên quan toà nói. Ông ta nhìn ra ngoài cửa sổ một lúc. Chúng tôi
nhìn ông ta. Tôi nghe tiếng Julio gãi. Viên toà quay lại.
"Con bé không bị làm sao, anh hài lòng chứ, anh kia?"
"giờ thì không sao" Julio hậm hực nói.
"Anh bỏ việc để đi tìm nó hả?"
"Tôi phải bỏ chứ. Tôi chạy. Tôi chạy như điên. Tìm chỗ này ,chỗ kia, rồi có
người bảo tôi là thấy hắn cho con bé ăn. Con bé đi với hắn".
"Hừm" viên toà nói. "Này anh bạn, tôi nghĩ anh phải đền bù cho Julio chút

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.