ÂM THANH VÀ CUỒNG NỘ - Trang 154

tôi giá như tôi có một người mẹ để tôi có thể nói Mẹ ơi Mẹ ơi Nó thấm rất
nhiều xăng, rồi tôi không thể biết vẫn còn vệt máu hay đó là vệt xăng ướt.
Xăng khiến vết đứt tay của tôi lại nhức nhối và vì thế khi tôi đi rửa tay tôi
mắc áo lên thành ghế và hạ thấp dây đèn để bóng đèn hong khô mảng ướt.
Tôi rửa mặt và tay, nhưng ngay cả sau đó tôi vẫn thấy mùi xắng trong xà
phòng nhức nhối, làm lỗ mũi co thắt lại. Tôi mở túi lấy áo sơ mi, cổ cồn và
cà vạt ra rồi nhét bộ đồ dính máu vào, tôi đóng túi và mặc quần áo. Trong
lúc tôi chải đầu, chuông nửa đêm. Nhưng dầu sao cũng còn chuông bốn
mươi lăm phút, trừ khi giả sử thấy trong bóng tối đổ xô tới khuôn mặt của
chính hắn không có chiếc lông chim gãy trừ khi hai người bọn họ nhưng
không phải hai như thế đi Boston cũng đêm hôm đó rồi mặt tôi mặt hắn
trong giây lát đối diện qua tiếng vỡ loảng xoảng khi ra khỏi bóng tối hai
cửa sổ sáng đèn trong cuộc trốn chạy nghiệt ngã tiếng vỡ loảng xoảng biến
mất mặt hắn và mặt tôi chỉ thấy đã thấy đã làm tôi thấy không lời từ biệt
mái lều vắng con đường vắng trong bóng tối trong im lặng cây cầu uốn
mình vào im lặng bóng tối ngủ nước êm ả và chảy xiết không lời từ biệt
Tôi tắt đèn và đi vào phòng mình, ra khỏi mùi xăng nhưng tôi vẫn ngửi
thấy nó. Tôi đứng ở cửa sổ màn cửa từ từ ra khỏi bóng tối ve vuốt mặt tôi
như hơi thở của người đang ngủ, lại thở chầm chậm vào bóng tối, để lại cái
ve vuốt. Khi chúng đã lên gác mẹ nằm lại trong ghế khăn tay tẩm long não
ấp lên miệng bố không nhúc nhích ông vẫn ngồi bên cạnh bà cầm tay bà
tiếng rống chát chúa chết dần như không có chỗ nào cho nó trong im lặng
Khi tôi còn bé có một bức hình trong cuốn sách của chúng tôi, một nơi tối
tăm chỉ có một tia sáng yếu ớt rọi chéo trên hai khuôn mặt ngước lên trong
bóng tối. Anh biết nếu em là vua em sẽ làm gì không? Em không bao giờ là
hoàng hậu hay bà tiên, em luôn luôn là vua hay người khổng lồ hay vị
tướng Em sẽ đập vỡ chỗ đó và lôi họ ra và đánh họ một trận nên thân. Nó
bị xé rời ra, mép lởm chởm. Tôi rất mừng. Tôi sẽ phải quay lại với nó cho
đến khi ngục tù chính là mẹ bà và bố hướng lên nguồn ánh sáng yếu ớt nắm
tay nhau và chúng tôi lạc lõng đâu đó bên dưới họ ngaycả một tia sáng
cũng không có. Rồi mùi kim ngân tràn vào. Ngay cả khi tôi tắt đèn và cố
ngủ nó bắt đầu tràn vào phòng từng đợt sóng tích tụ tích tụ lại đến khi tôi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.