ÂM THANH VÀ CUỒNG NỘ - Trang 17

“Thôi đi nào, không có Quentin thấy lại đòi đi theo” Dilsey nói.
“Nó đâu rồi?” mẹ nói.
“Nó xuống nhà dưới chơi với Luster” Dilsey nói. “Đi đi, T.P., đánh cái xe
này như Roskus đã bảo mày, nào!”
“Vâng ạ” T.P. Nói. “Tế lên, Queentie!”
“Quentin” mẹ nói. “Đừng để …”
“Được rồi” Dilsey nói.
Chiếc xe ngựa xóc nảy lên và kêu răng rắc. “Tao sợ đi mà để Quentin ở
nhà” ,mẹ nói. “Đừng đi còn hơn. T.P.” chúng tôi đi qua cổng, xe không còn
xóc nữa. T.P. Quất Queenie một roi.
“Kìa, T.P.” mẹ nói.
“Vậy nó mới chịu đi” T.P. Nói. “Để nó tỉnh táo tới khi quay về chuồng”.
“Quay về đi”, mẹ nói. “Tao sợ đi mà để Quentin ở nhà.”
“Quành chỗ này đâu được ,” T.P. Nói . Rồi nó đánh một vòng rộng hơn.
“Chỗ này quành được không?” mẹ nói.
“Dạ được.” T.P. Nói. Chúng tôi quay xe lại.
“Kìa, T.P.” mẹ nói, túm chặt lấy tôi.
“Cháu đang quành xe mà”, T.P. Nói . “Hu, Queenie!” chúng tôi dừng lại.
“Mày làm lật xe mất thôi”, mẹ nói.
“Vậy bà bảo cháu làm sao?” T.P. Nói.
“Mày quay xe thế tao sợ lắm”, mẹ nói.
“Chạy nào, Queenie!” T.P. Nói. Chúng tôi lại đi.
“Tao chắc là Dilsey lại để xảy ra chuyện không hay cho Quentin lúc tao đi
vắng,” mẹ nói. “Mình phải về gấp”.
“Tế lên, thế” T.P. Nói . Nó quất con Queenie một roi.
“Kìa, T.P.” mẹ nói, túm chặt lấy tôi. Tôi nghe thấy tiếng vó của con
Queenie và những hình thể sáng loáng lướt qua êm ả và đều đặn ở hai bên
đường, bóng của chúng ngả chập chờn trên lưng con Queenie. Chúng lướt
qua như những nan bánh xe sáng loáng. Rồi những hình thể ở một bên
đường ngừng lại chỗ trạm gác cao màu trắng có anh lính. Còn phía bên
kia, chúng vẫn lướt qua êm ả và đều đặn, nhưng chậm hơn một chút.
“Mẹ định thế nào?” Jason nói. Anh thọc tay vào túi, một cây bút chì gài sau

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.