ÂM THANH VÀ CUỒNG NỘ - Trang 18

tai.
“Mẹ tới nghĩa trang” mẹ nói.
“Được rồi” Jason nói. “Tôi có cản mẹ đâu? Mẹ chỉ yêu cầu tôi như vậy, chỉ
định bảo tôi thế thôi à?”
“Mẹ biết là con không muốn đi”, mẹ nói. “Mẹ yên lòng hơn nếu con đi”.
“Yên lòng cái gì?” Jason nói. “Bố và Quentin làm gì mẹ được?”
Mẹ quệt khăn tay bên trong mạng che mặt. “Thôi nào, mẹ”, Jason nói. “Mẹ
định để cái thằng khùng khốn kiếp này rống lên giữa đường giữa chợ hay
sao? Đánh xe đi, T.P.”
“Tế lên, Queenie”, T.P. Nói.
“Trời quả báo tôi”, mẹ nói. “Nhưng mẹ cũng chẳng còn được bao lâu nữa
đâu”.
“Lại thế nữa”, Jason nói.
“Hu”, T.P. Nói.
Jason nói:
“Cậu Maury lại rút của mẹ năm chục đấy. Mẹ định sao việc đó?”
“Sao con hỏi mẹ?” mẹ nói. “Mẹ chẳng có gì để nói cả. Mẹ cố không làm
phiền con và Dilsey. Mẹ chẳng còn bao lâu nữa đâu, rồi con”.
“Đi nào, T.P.” Jason nói.
“Tế lên, Queenie,” T.P. Nói. Những hình thể lại chập chờn, ở phía bên kia,
chúng lại bắt đầu lướt qua, sáng loáng, vùn vụt mà êm ả, như khi Caddy
bảo mình đi ngủ nào.
Gào lên đi, ông mãnh, Luster nói. Cậu không thấy xấu hổ à? Chúng tôi đi
qua chuồng ngựa. Các ngăn chuồng đều mở toang. Bây giờ thì cậu chẳng
còn con Khoang mà cưỡi nữa đâu, Luster nói. Sàn chuồng khô ráo và đầy
bụi. Mái dột nát. Những lỗ thông hơi phủ đầy mạng nhện vàng. Cậu định đi
đâu mà đi lối này. Muốn vỡ đầu vì những quả banh của họ hay sao?

“Em cho tay vào túi đi” Caddy nói. “Không thì cóng mất. Em không muốn
bị cóng tay trong đêm Giáng sinh đấy chứ?”

Chúng tôi đi quanh chuồng ngựa. Con bò cái lớn và con bò cái nhỏ đứng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.