ÁM YẾN - Trang 11

Tròng mắt Thái Đường Yến dịch chuyển về lại, thẳng thắn mà nói:

"Lần đầu tiên."

Yên tĩnh lại lần nữa bao trùm, giống như một lớp lụa đen phủ lên hai

người bọn họ. Đột nhiên Thái Đường Yến bị linh cảm đánh trúng, như tự
học hút thuốc vậy, cô cố ý nghiêng người đến bên kia của Thường Minh
dập tàn thuốc, lúc rút tay về thì vừa vặn nắm lấy cổ anh.

Thường Minh không có động tĩnh, ánh mắt không giống cổ vũ cũng

chẳng giống chán ghét. Thái Đường Yến đoán có thể anh thích phái nữ chủ
động, thế là cúi đầu hôn lên cằm anh. Ban đêm, râu cạo mới mọc ngắn lún
phún, hơi ngứa, để nụ hôn này thêm hình thêm dạng.

Cục xương ở cổ họng anh lăn lên lăn xuống, rõ ràng là đang nuốt rất

nhanh, dụ dỗ lấy bản năng nguyên thủy của cô. Thái Đường Yến ngậm lấy,
giống như đang liếm ô mai.

Nhưng cho dù chủ động thì cũng chẳng thể che đậy được động tác

không lưu loát, cũng may Thái Đường Yến chuyên tâm tỉ mỉ, Thường Minh
cảm thấy cô không khác gì con gấu Teddy màu đen đầy đáng yêu, cắt đứt
dây thần kinh căng thẳng của anh.

Thường Minh cảm nhận được sức nặng ập đến của Thái Đường Yến,

cô muốn ngồi lên trên, nhưng anh đã đi trước một bước ôm lấy cô, vùi mặt
vào hõm vãi cô, cái gì mà lịch sự với chẳng ga lăng chứ, tất cả đều ném ra
sau đầu cả.

Thái Đường Yến không phải là vẻ đẹp gầy trơ xương thịnh hành, mặt

hình trứng ngỗng, thoạt nhìn vóc dáng rất khỏe đẹp, da thịt săn chắc, mang
theo cảm giác đàn hồi khỏe mạnh, ôm lấy cô, Thường Minh như được rót
vào sức sống tuổi trẻ. Rất lâu sau này Thường Minh mới biết, đây là thân
thể được tôi rèn qua lao động đầy mệt mỏi quanh năm, chứ không phải là
cố ý tập thể dục.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.