ÁM YẾN - Trang 193

Thái Đường Yến nói: "Đây là tổng số của hai người, anh phải chia hai

chỗ này ra."

Là ý 50:50, Thường Minh đọc hiểu nhưng lại không đồng ý, nhìn cô

bằng ánh mắt giáo dục: "Cô ăn mấy bát cơm tôi ăn mấy bát cơm, có thể
tính trung bình được à."

"Vậy thì... Nhân ba rồi chia hai vậy."

Thường Minh nói: "Đối chiêu tiếp đi, nhanh lên, đừng dong dài nữa."

Thái Đường Yến gần như phải đỡ lấy tay di chuyển chuột của anh,

"Không được, chuyện này không giống thế."

Cũng không biết cô so sánh với gì mà nói là "không giống", Thường

Minh cũng hơi có vẻ mất kiên nhẫn, chưa bao giờ có người phụ nữ nào làm
khó dễ anh trong mấy chuyện nhỏ nhặt không đáng kể thế này.

"Cô còn muốn tính toán cái này với tôi à?"

Nhất thời Thái Đường Yến không tìm được từ biểu đạt phù hợp, sốt

ruột, lặp lại một câu kia: "Không được, chuyện này không giống thế..."
Nghĩ đến nội dung muốn nói, giọng lại hạ xuống, "Thường tiên sinh, tôi
không phải là... bảo mẫu của anh, không cần anh phải đưa tiền công cho
tôi, chúng ta là quan hệ cho thuê bình đẳng, cùng lắm là giúp đỡ nhau về
mặt sinh hoạt mà thôi, âu cũng là chuyện thường. Hơn nữa anh cũng đã
tặng tôi nhiều quần áo và đồ Tết đắt đỏ như thế..."

Có lẽ đây là lời dài nhất mà Thái Đường Yến từng nói với anh,

Thường Minh như bị tống một thìa cơm lớn vào miệng, một lúc lâu sau
mới tiêu hóa được ý của cô.

Cô muốn bình đẳng. Cô không phải bảo mẫu, cô sắp xếp từ rất uyển

chuyển nhưng Thường Minh vẫn hiểu, ý cô là mình không muốn bị bao

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.