ÁM YẾN - Trang 214

cuối cùng không khỏi tò mò, đi ra ban công ló đầu ra nhìn.

Đêm khuya không có xe ra vào, có mấy bạn nhỏ đang chơi đốt pháo ở

khoảng đất trống dưới lầu, hô to la lớn, có người lớn đứng bên cạnh, cách
đó xa xa nhờ ánh sáng loáng thoáng hắt đến từ que pháo bông mà trông
thấy trong tay người đó có một cây gậy - chính xác hơn là nạng.

Thường Minh ở dưới lầu thật.

Thái Đường Yến gần như không phải cân nhắc giả vờ làm rùa đen rụt

cổ nữa, mở cửa chầm chậm chạy xuống.

Thường Minh nghe thấy tiếng ngoái đầu lại, vào một khắc cô thở hồng

hộc dừng lại kia, anh lập tức ôm cô vào lòng, dùng sức ôm chầm, mùi rượu
nồng nặc xộc vào mũi cô. Thái Đường Yến nằm trong vòng tay mà kinh
ngạc, chỉ cảm thấy bên gò má nóng lên, nhất thời không biết là hôn hay chỉ
là kề má chào hỏi.

Chiếc ôm rất ngắn ngủi, Thái Đường Yến cựa người tách ra trước,

Thường Minh cười nói: "Người nước ngoài gặp mặt thường hay thế, cô học
ngoại ngữ có biết không?"

"... Không lẽ lúc anh đi du học cũng chào hỏi thế sao?"

"Không." Thường Minh chống nạng dừng lại, nghiêm túc nói, "Tôi

không làm vậy với người cùng giới..."

Vẫn nên đổi chủ đề thì hơn, Thái Đường Yến nói: "Thường tiên sinh,

tại sao anh lại đến đây?"

"Câu này nên để tôi hỏi cô mới đúng, đã hứa bao giờ về thì nói cho tôi

biết, nhưng té ra chỉ là đáp cho có lệ."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.