ÁM YẾN - Trang 277

Khe hở trên cửa vẫn là một đường đen, hẳn cô vẫn chưa về. Ở cùng

nhau gần hai tháng, anh thậm chí chưa từng quan tâm xem cô làm ở đâu.

Phân vân lần ba, rồi anh gõ cửa.

"Thái Tiểu... Thái Đường Yến."

Không ai trả lời.

Thường Minh lấy điện thoại ra gọi cho cô, vừa đưa tới bên tai thì vang

lên tiếng tắt máy.

Đi làm còn không cho mở nguồn sao? Hay hết pin rồi?

Cất điện thoại đi, không có tay kéo vali để dựa vào, Thường Minh

đành dựa vào cánh cửa, theo đèn cảm ứng âm thanh dần tắt mà hòa vào
trong sắc tối.

Ba giờ khuya, nếu là thường ngày thì lúc này Thường Minh đã say

ngủ, nhưng cảm giác hăng hái chờ đợi tối nay làm anh thức khuya, mặc dù
rất mệt nhưng người vẫn tỉnh táo.

Trong bóng tối nghe được tiếng bước chân dần đến gần, nhưng to quá,

không giống Thái Đường Yến rón rén chút nào. Đợi khi tiếng động và anh
đèn lại gần trước mắt thì anh mới đưa mắt nhìn, quả nhiên không phải.

Tầng năm có hai người ở, có lẽ người này sống ở đối diện, cho đến

bây giờ Thường Minh chưa gặp qua lần nào.

Người nọ cứ nhìn anh chăm chú, Thường Minh cũng nghênh đón ánh

mắt của người đàn ông kia. Anh gật đầu chào hỏi, người đàn ông cũng gật
đầu lại.

Lúc này Tào Đạt chỉ mặc thường phục, thoạt nhìn không khác gì

người bình thường. Trong tay xách một túi miến xào, cả người đầy mùi dầu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.