ÁM YẾN - Trang 384

"Cám ơn thiếu gia, tôi chỉ nhỏ hơn cậu có mấy ngày thôi mà ngày nào

cũng em gái đến em gái lui, ỷ thế ăn hiếp hả." Đường Chiêu Dĩnh vừa tiếp
lời vừa đứng dậy, lấy tư thái chạy trốn mà tất cả mọi người đều có thể nhận
ra để đi tìm Tạ Vũ Bách.

Bổ dưa hấu không phải là việc cần người giúp, Đường Chiêu Dĩnh

thuận tay nhón một miếng, cắn dưa rồi nói: "Ngọt thật đấy, giòn sần sật
nữa."

Tạ Vũ Bách đặt dưa hấu đã bổ vào khay, nói: "Vừa rồi cậu thấy rồi

chứ."

Đường Chiêu Dĩnh cũng không giả ngu, "Nói gì thế, tôi đâu có mù."

"Xì ——" Nhất thời Tạ Vũ Bách cảm thấy buồn cười, "Không muốn

một người đàn ông si tình như Minh Tử mà lại chọn một kẻ điên không biết
đang lang thang nơi nào, cậu còn dám nói mình không mù à." Tạ Vũ Bách
cũng cảm thấy kỳ lạ, trước kia Thường Minh đơn phương thầm yêu Đường
Chiêu Dĩnh, nhìn thế nào anh cũng không vừa mắt nổi cô ấy, cảm thấy tội
nghiệt của cô ấy rất nặng, giờ đây Thường Minh đã có bạn gái rồi, so sánh
hai bên, anh ta tình nguyện tiếp tục trút lên người Đường Chiêu Dĩnh, ít
nhất biểu đạt anh có theo đuổi.

Hôn phu vô duyên vô cớ bị hắt nước bẩn, Đường Chiêu Dĩnh tức giận,

"Này A Bách, cơm có thể ăn lung tung, nhưng lời không thể nói bậy bạ
được."

"Cậu nói xem Minh Tử có gì không tốt hả, mọi người chơi từ nhỏ đến

nhau đều biết gốc biết rễ, đề tài nhiều, bạn bè rộng, đi với ai cũng có thể
nói chuyện —— "

Đường Chiêu Dĩnh ngắt lời anh ta, "Tạ Vũ Bách, tôi sắp kết hôn rồi,

bây giờ Minh Tử cũng đã có bạn gái, cậu ăn nói có chừng mực thôi." Ngờ
đâu cô còn không có kêu oan, Tạ Vũ Bách đã tự kêu ré lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.