ÁM YẾN - Trang 41

làm anh trông có vẻ ốm yếu hơn, ngoài cây gậy kia ra, anh nhìn không khác
người thường là bao.

"Thường tiên sinh..." Âm thanh đến từ cái cúi đầu của cô.

"Sao em lại nằm đây, không bẩn à."

Thái Đường Yến muốn đáp là ngày nào thím Hồ cũng lau cả, cô đi

một vòng thì lòng bàn chân vẫn trắng.

"Mát mà..." Cô bảo thủ trả lời.

Cô chỉ mặc mỗi áo ba lỗ màu xám, bên dưới là quần đùi rin, là kiểu ăn

mặc ở nhà, trông thật mát mẻ. Thường Minh nhìn nhiều hơn mấy cái, trên
mặt không gợn sóng, cây gậy gõ cộp cộp trên sàn, gọi người đến gần.

Một tay nhẹ nắm lấy cằm cô, đưa mặt cô lên đối diện với anh, "Cúi

đầu làm gì, tôi ăn em à."

Thái Đường Yến bị ép phải đối mặt với anh, tầm nhìn ngang hàng với

cổ áo anh, trong đêm tối, hàng râu lún phún vừa nhú của Thường Minh làm
cằm anh y hệt khoai môn được tước vỏ.

"Thay quần áo đi, theo tôi ra ngoài."

Thái Đường Yến tuân lệnh vừa thở phào định đi thì cây gậy của

Thường Minh đã chỉ lên sàn, "Đồ của em."

Suýt nữa Thái Đường Yến đã quên mất cuốn sách, vội nhặt lên, như

tránh chủ nhiệm mà đi vòng qua Thường Minh vào nhà.

Thái Đường Yến thay quần áo phù hợp với bộ của Thường Minh rồi đi

ra ngoài, Thường Minh đã ngồi sau ghế lái chờ cô. Cô khó hiểu nhớ lại
Tiền Đông Vy đã miêu tả Thường Minh, đi đứng không nhanh nhẹn, cô còn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.