ÁM YẾN - Trang 42

chưa thấy dáng dấp đi bộ của Thường Minh bao giờ, thiếu mảnh ghép này,
trong lòng mơ hồ khó chịu.

Thái Đường Yến cúi người ngồi xuống cạnh Thường Minh, đầu gối

khép lại, hai tay đặt trên đầu gối đầy quy củ. Thường Minh dặn chú Chung
lái xe.

"Em biết lái xe không?"

Không ai trả lời.

Lúc này Thái Đường Yến mới nhận ra là nói chuyện với mình, bèn cúi

người nói: "Không biết ạ."

"Đi học lấy bằng lái đi."

"... Không có chứng minh thư."

Lại vòng về chỗ cũ, ánh mắt mang tính xét xử của Thường Minh quét

đến, Thái Đường Yến bất giác dẩu môi, bỗng anh đưa tay ra nắm lấy cằm
cô, chen vào môi cô.

"Đừng có cắn môi, khó coi chết đi được."

"..."

Tính khí của người đàn ông lộ vẻ thất thường, Thái Đường Yến tự

giác biết mình không phải là đối thủ của anh, đến lông tơ trên người cũng
ngoan ngoãn nghe theo, sợ mục tiêu của lần ra tay tiếp theo là cổ mình.

Xe dừng lại ở bên ngoài một hội sở tư nhân, Thường Minh dặn chú

Chung tối lại thì đến đón người. Thái Đường Yến thầm đoán anh không mở
được cửa xe, nhưng dáng vẻ Thường Minh chống gậy an nhàn xuống xe đã
đập vỡ ý tưởng đó. Thái Đường Yến hít sâu một hơi, cố bình tĩnh lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.