ÁM YẾN - Trang 445

dùng khẩu hình nói "im miệng", anh ta đọc hiểu, bèn mím chặt môi.

"Thật sự tôi không thể nào bảo cô ấy từ bỏ được... Sao cô ấy có thể dễ

dàng nói không cần là không cần chứ..."

Điều Thường Minh cần bây giờ là an ủi, có người ủng hộ lựa chọn của

anh chứng minh anh không hề sai. Nhưng anh đã tìm nhầm đối tượng rồi,
cả Tạ Vũ Bách và Vương Trác đều hướng đến gia đình nhỏ ấm áp, nếu
không cũng không việc gì phải độc thân trong khi có vô số bạn gái như thế.
Hơn nữa bọn họ vẫn cho rằng, chiếc chân gãy kia đã tách Thường Minh ra
khỏi thế giới của họ, nay hành động của anh có hơi khác, nhưng cũng
không phải là hoàn toàn không hiểu được. Nếu Thường Minh vẫn là người
bình thường, đoán chừng sẽ không bị bí đến nước đó.

Vương Trác ngồi xuống cạnh anh, đặt tay lên vai anh vỗ an ủi, "Minh

Tử, có thể cậu cũng đã nghĩ rõ rồi, nuôi con là trách nhiệm cả đời, không
phải như quen bạn gái nói thay là thay, hơn nữa tôi nói thế này có thể cậu
không thích nghe, nhưng tình hình của Tiểu Thái... Phía bố cậu phải nói thế
nào..."

Thường Minh tứ cố vô thân, tất cả mọi người đều đứng ở phía đối lập

anh, anh ngẩng đầu lên, đôi mắt hằn tơ máu phản ánh mệt mỏi nhiều ngày.

"Tôi chưa nghĩ ra nên nói rõ với cô ấy thế nào, tôi chỉ muốn kết hôn

với cô ấy, nhưng cô ấy lại như sợ chết vậy."

Tạ Vũ Bách đâu cam chịu bị bỏ rơi, quên mất lời cảnh cáo của Vương

Trác mà xen vào nói: "Không phải tôi nói chứ —— Tiểu Thái cô ấy đủ tuổi
kết hôn rồi à? Nhìn có vẻ nhỏ tuổi, như cô em học sinh ấy."

Lần này không chỉ Vương Trác, mà ngay đến Thường Minh cũng trợn

trừng mắt. Cái đầu tròn kia vội rụt lại, "Đây không phải là câu hỏi thực tế
sao, không đến tuổi thì làm sao nhận giấy được."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.