ÁM YẾN - Trang 477

Câu trả lời của thím Hồ làm anh thất vọng, "Vẫn chưa, bọn họ nói có

thể chờ cậu về, nên bảo tôi gọi điện cho cậu."

"Biết rồi, tôi sẽ về ngay đây."

Lại lần nữa Thường Minh tắt một cuộc gọi, chỉ một buổi sáng gọi hai

cuộc điện thoại mà đã quá bán, anh cầm lấy gậy ngồi vào trong xe.

Bên này thím Hồ đang rót trà cho hai đồng chí cảnh sát đang ngồi

trong phòng khách, rồi lại bưng canh lên lầu cho Thái Đường Yến, giấu
chuyện cảnh sát đến nhờ cô phối hợp điều tra, chỉ để cô được yên tĩnh nghỉ
ngơi ở trong phòng, thím Hồ lấy lý do thím phải quét dọn phòng khách, sẽ
bụi bẩn lắm nên cô đừng xuống nhà. Một mặt thím đúng là có ấn tượng
không tệ với cô gái này, mặt khác cũng muốn làm xong công việc.

Thái Đường Yến đau hông nên cũng lười xuống giường, lại cầm lấy

cuốn sách Thường Minh đặt ở đầu giường lên đọc, cảm khái thói quen này
của Thường Minh đúng là tốt. Vào lúc này cõi lòng cô với của người làm
bia đỡ đạn như thím Hồ, hoặc Thường Minh lòng như lửa đốt đang chạy về
hoàn toàn khác biệt.

Nhân lúc thím Hồ lên lầu, hai cảnh sát ngồi sóng vai bắt đầu trao đổi.

"Phí nhiều sức như vậy, cuối cùng cũng tìm được người ở đâu rồi.

Không phải trước kia từng nằm vùng ở chỗ căn nhà cô ấy thuê sao, có hai
anh em khác ngồi canh gần một tuần mới phát hiện vốn cô ấy không về bên
đó."

"Dĩ nhiên rồi, nếu không phải tối qua có người post bài lên mạng, chỉ

sợ cũng sẽ không tra ra đến nơi này." Vừa nói vừa nhìn bốn phía, đè thấp
giọng bí mật nói, "Căn phòng này đúng là có khí phái, nếu là tôi thì cũng sẽ
không muốn quay về cái ổ xập xệ kia đâu. Không ngờ một tình nhân nhỏ
lại được bảo vệ tốt đến mức đó, phải thông qua anh ta mới có thể được gặp
mặt."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.