ÁM YẾN - Trang 496

Đường Hàn Phi dừng một lúc rồi nói: "Không biết con có định đi du

học không?"

Thái Đường Yến ngẩng đầu lên khỏi bát, nhìn nét mặt già nua ấy, đột

nhiên cảm thấy hoang đường đến buồn cười, lập tức nảy sinh ý đùa cợt.

"Ông sẽ bỏ tiền đưa tôi đi ư?"

Cô vốn im lặng ít nói nên màn hài hước bất chợt này đã khuấy đảo lời

thoại nghĩ sẵn của Đường Hàn Phi, ngừng một hồi rồi nói tiếp: "Nếu con
chịu cho bố cơ hội đấy, lấy công chuộc tối..."

Chó ngáp phải ruồi? Miếng bánh rớt từ trên trời xuống? Trong nháy

mắt cô chẳng tha thiết gì ăn uống nữa, đặt đũa xuống nhìn ông chằm chặp.

Đường Hàn Phi vẫn cứ nói: "Bố không biết thời gian trước con có lên

diễn đàn trường xem không, quan hệ của con và bố đã ầm ĩ khắp trường
rồi, có lẽ sau khi tựu trường sẽ có người chỉ trỏ sau lưng con, mà phía bố
cũng lúng túng. Nếu con đi nước ngoài, nhân lúc bây giờ vẫn chưa lớn tuổi,
dù học lại đại học lần nữa thì khi tốt nghiệp cũng chỉ mới hai lăm hai sáu
tuổi, đối với con hay bố đều tốt cả... Cứ coi là, mấy năm qua đã nợ con rồi,
Yến Tử à, con cho bố một cơ hội để bù đắp được không?"

Cáo chúc tết gà đấy ư? Nhưng cô chỉ có một cái mạng này, hơn nữa

đối với ông ta mà nói cũng chẳng đáng giá gì. Thái Đường Yến không hiểu
nổi ý đồ thực sự của ông ta.

"Ông có biết du học bốn năm cần bao nhiêu tiền không, lúc trước

mượn ông mấy ngàn học phí cũng không chịu cho, bây giờ đột nhiên lại
muốn đập vào tôi chừng trăm vạn ư?"

Đường Hàn Phi xoa vầng trán đầy mồ hôi, "Bố biết, bố cũng đã tính

rồi, hơn nữa cũng đã chuẩn bị xong xuôi cho con, nếu không sao có thể tùy
tiện nhận lời với con được?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.