ÁM YẾN - Trang 520

Bên trong vang lên tiếng kéo cửa khóa sắt. Thường Minh lùi lại một

bước, cánh cửa được mở ra từ bên trong.

Một người đàn ông đứng tuổi nhìn anh đầy dò xét, nói câu gì đó, mới

đầu Thường Minh nghe không rõ lắm, một lúc sau mới nhận ra đó là tiếng
địa phương hỏi anh là ai.

"Tôi tìm Thái Đường Yến." Biết đàn ông nhà này đều không phải

hạng người tốt lành gì, Thường Minh miễn cưỡng duy trì phép tắc cơ bản,
nhưng ánh mắt lại quét vào trong nhà, có điều bị vách tường ngăn trở nên
không nhìn thấy gì, "Bảo cô ấy ra đây đi."

Thái Quang Viễn đổi giọng phổ thông, thở dài nói: "Đã mấy tháng

Yến Tử không về rồi, anh đến tìm con bé cũng vô ích."

"Anh trai cô ấy đâu, hắn có ở nhà không, gọi hắn ra đây."

Thái Quang Viễn thấy có người đến tìm con trai, phản ứng đầu tiên là

chủ nợ đến cửa, rồi lại nhìn quần áo anh gọn gàng gấp nếp, càng nhìn càng
thấy giống, thế là vội trốn tránh: "Anh, anh tìm nó làm gì? Nó không ở nhà,
không biết đã đi đâu rồi."

Rồi như phá đám, trong phòng bỗng vang lên tiếng sột soạt rất lớn,

nghe như tiếng băng ghế đổ.

Thái Quang Viễn biến sắc, quanh co giải thích: "Mèo, là mèo nhà đấy,

nó phá đồ."

Thường Minh gạt ông ta ra đi vào nhà, lão Viên cũng hộ chủ đuổi

theo, đồng thời đề phòng ông ta đánh lén sau lưng Thường Minh.

Thường Minh đi thẳng đến trước cửa một căn phòng đang mở toang,

trong nhà không thắp đèn, do từ sáng bước vào tối nên phải mất một lúc lâu
anh mới thấy rõ tình trạng trong nhà.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.