ÁM YẾN - Trang 597

Thường Minh bận rộn cho đến ngày giao thừa mới rảnh, từ sáng sớm

đã kéo Thái Đường Yến đến trung tâm mua quần áo. Thái Đường Yến nói
thời gian trước đã mua mấy bộ rồi, không cần nữa. Nhưng Thường Minh
không chịu, nói: "Tháng bảy em đi qua đó là mùa đông rồi, không chuẩn bị
nhiều thì đến lúc đó khó mua được lắm."

Ánh mắt cố chấp kia, có lẽ chỉ muốn đạt đến mục đích của mình mà

thôi, còn về phần lý do đường đường chính chính ấy, chỉ cần anh mở miệng
là có thể bịa được rất nhiều.

Cửa hàng mà Thường Minh chọn từ năm ngoái Thái Đường Yến đã có

chuẩn bị tâm lý, cô kéo tay anh, "Em còn đi học mà, không phải đi làm
cũng không cần so sắc, không cần đắt thế đâu. Đến lúc đó người khác thấy
em mặc quần áo nhãn hiệu nổi tiếng, mà bình thường lại không lấy ra được
mấy đồng, chắc chắn sẽ cười sau lưng em. Ăn mặc gọn gàng thoải mái là
được, không cần phải khoe khoang thế đâu."

Mỗi lần Thái Đường Yến thao thao bất tuyệt là đều có thể trấn áp anh,

thậm chí còn khiến người ta nghi ngờ bình thường cô im lặng ít nói cũng là
giấu đại chiêu cho những lúc như thế này.

Thường Minh buồn bực cau mày, cô nghèo quen rồi, lại là sinh viên

không độc lập được về kinh tế, nhất thời quan niệm tiêu xài không thay đổi
được, đới đến khi sau này cô đi làm rồi, làm một cổ cồn trắng bình thường
lại có chí tiến thủ, có lẽ có thể phù hợp với anh hơn nhiều. Anh cũng không
hão huyền cô có thể lập tức thay đổi, quá trình này không cần người dạy
dỗ, đợi cô chuyển sang vị trí kia, ắt sẽ tự nhiên thay đổi. Huống hồ, cô nói
cũng có lý...

Thường Minh dùng lý luận của năm ngoái, bảo dù sao năm mới cũng

cần mua quần áo mới, như thế mới miễn cưỡng lừa cô vào cửa hàng được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.