thông thường đối với hiện nay, nhưng vào dạo mùa hè năm 1995 nó
thật sự mang tính cách mạng vì sự đơn giản của nó.
Không giống nhiều nhà bán lẻ trên Web khác, Amazon.com có
một hệ thống giúp các đơn hàng được lưu lại, đăng ký và xử lý cùng
một lúc và tức thì. Khách hàng được báo ngay cho biết tình trạng của
đơn đặt hàng, giao hàng mất bao lâu, chi phí vận chuyển và bao
nhiêu tiền thuế mua (chỉ riêng với cư dân bang Washington) phải
trả. Công ty liền gởi e-mail xác định tất cả các chi tiết đã nêu trước
đó; e-mail tiếp theo cho khách hàng biết hàng mua đã được vận
chuyển. Bằng cách dùng mật khẩu Amazon.com của riêng mình,
khách hàng có thể sử dụng Website Amazon.com theo tình trạng đặt
hàng của mình thông qua những dịch vụ giao hàng đa dạng như UPS
và Airborne. Hệ thống này giảm thiểu tối đa chậm trễ và thông tin
giao dịch sai, giúp quảng bá uy tín Amazon.com với dịch vụ khách
hàng rất tận tâm.
“Việc điều hành trên trang Web rất, rất tốt, và trang Web
cũng rất nhẹ nhàng, thông suốt,” – Craig Danuloff, người sáng lập
của iCat, một công ty phần mềm thương mại điện tử nói. “Một
phần là phải giữ sao cho đơn giản. Tính thích nghi với công việc của
chúng thật hiếm có. Nó đã thực hiện đúng những gì cần làm. Đến
nay thất bại lớn nhất của các Website thương mại là quá đơn giản.
Nói cách khác, chúng không thỏa mãn nhu cầu của người dùng; khi
bạn muốn mua cái gì, bạn không biết phải làm sao.” Trong những
ngày mới mẻ ấy, Amazon.com ghi được nhiều điểm tích cực đối
với cử tọa Web nói chung, những người “vừa dễ tha thứ vừa ít khoan
dung nhất,” – Danuloff nói. “Họ không quan tâm chuyện chậm hay
rớt mạng vì họ biết chuyện [tình trạng kỹ thuật của Web hồi đó
mà]. Song nếu tồi tệ về mặt hệ thống mà bạn chẳng chịu khắc
phục, họ sẽ vào các diễn đàn và xẻ thịt bạn ra.”