AMBER: KIẾP HỒNG NHAN - Trang 125

nói thì thầm:

- Bán cho nó cái nhẫn cưới của mày để đổi lấy thứ nó muốn cho mày.

Một người đàn bà trạc năm mươi tuổi bước vào xà lim. Bộ tóc của mụ đã

bạc trắng gần hết, khô khan và cằn cỗi như rơm, quấn lên thành một cái búi
tó trên đỉnh đầu. Mụ mặc một cái áo bờ-lu bẩn thỉu, cái váy bằng len xanh
thẫm, và một cái tạp dề to tướng màu đỏ thắt xung quanh người. Xung
quanh háng của mụ quấn một cái dây da treo lủng lẳng vài cái chìa khóa to
tướng, một cái kéo, một cái túi và một cái gân bò dùng làm roi để giữ trật
tự. Mụ cầm một ngọn nến cắm vào trong một cái chai, mụ để xuống sân
trước khi quay lại nhìn các tù nhân.

Một con mèo mướp to theo sau, cọ xát vào chân mụ và rên hừ hừ vẻ thỏa

mãn. Trông thấy cái lồng vẹt, nó lao ngay đến. Nhưng Amber khẽ kêu lên,
đứng phắt dậy nhấc cái lồng cao lên ngang tầm vai và thuận chân đá cho
con mèo một cái nên thân, con vẹt thì nhảy tứ tung trong lồng.

Mụ đàn bà đưa mắt lần lượt nhìn từng người một với cặp mắt ti hí, xảo

quyệt và tàn nhẫn, mụ dừng lại ở Amber lâu nhất, rồi mụ cất tiếng:

- Xin chào các bà! Tôi là bà Cleggat, chồng tôi là cai ngục. Tôi biết các

bà đều là những bà tử tế và đều không muốn sống trong cái hầm chỉ đáng
cho bọn kẻ cắp, bọn giết cha, bọn giết người. Tôi rất lấy làm vui mừng báo
cho các bà biết, các bà có thể được dẫn lên một cái phòng cũng thú vị như
một cái phòng trong bất cứ một ngôi nhà riêng biệt nào. Ở đó các bà sẽ gặp
nhiều người, những trò giải trí, chỉ với một điều kiện…

- Thấy chưa… - Mụ ăn mày nói thầm.

- Bao nhiêu? - Amber hỏi và chăm chú đề phòng con mèo đang trợn mắt

vẫy đuôi đứng dưới chân cô.

Nếu cô bán cái nhẫn, chắc chắn cô sẽ có đủ tiền để thuê một cái buồng

dễ chịu hơn, và cô vẫn tin tưởng là chỉ trong vài ngày nữa là cô lại được tự
do.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.