AMBER: KIẾP HỒNG NHAN - Trang 134

trang giả là từ tiệm St. Martin làm).

Bực mình Amber không trả lời. Nhưng rồi cô cũng nhận thấy lớp vàng

bên ngoài có chỗ đã bong và để lộ một thứ kim loại màu xám. Cô gần như
hài lòng vì nó tầm thường quá không bán được.

Vào cuối tuần lễ thứ năm, Amber ngồi trong phòng giam ngắm nghía

những móng tay đen sì của mình và lo lắng tự hỏi làm sao mà mình lại có
thể nói với bà bình dân là mình không thể cưu mang bà được nữa. Nhưng
cô không có đủ can đảm vì hàng ngày con gái của bà mang vào cho bà đứa
con nhỏ nhất để trông nom. Vẫn như mọi lần, Amber không nghe thấy một
lời trách móc nào.

Mụ Turner huých cho cô một cú bất thình lình nói thì thầm:

- Jack Đen đấy. Mày đã đập được vào mắt nó.

Amber ngẩng đầu lên, vẻ hờn dỗi, cô thấy một người khổng lồ, tóc đen

nhánh, đang nhìn mình chằm chằm với nụ cười trên môi. Bực mình vì bị
ngắt quãng trong suy tư chán nản, cô chau mày lại và quay mặt đi. Turner
cáu tiết huých liên hồi khuỷu tay vào mạng sườn cô, nhưng không kết quả.
Mụ lầu bầu, khi người đàn ông đã đi khỏi:

- Sao mà thái độ mày trông trơ tráo thế! Mày mong gì gặp được ở đây

nào? Hoàng thượng chắc?

- Tôi thấy hắn chẳng có vẻ gì đáng chú ý cả. - Amber thấy người đó xấu

và đen quá.

- Vậy thì thưa cô… cô còn muốn gì hơn nữa. Jack Đen là có tiếng lắm

đấy. Một gã tuyệt vời, mày cứ tin tao!

- Một kẻ cướp đường chắc?

Cô đã phát hiện ra rằng, những kẻ cướp đường là ngôi sao của thế giới

tội phạm, đó là người đầu tiên cô thấy. Cô chợt nhớ tới một thành viên của
cái “đoàn thể” đó bị treo cổ đang ở trạng thái một bộ xương đã rữa hết thịt,
trên một ngã tư đường trước khi tới Marygreen. Và trước cơn gió, các

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.