AMBER: KIẾP HỒNG NHAN - Trang 146

- Vâng, thưa cha.

Trông Michael thật thảm hại, rầu rĩ. Cậu thanh niên tối nào cũng say mê

chơi nghịch ném vỡ cửa kính những thị dân lương thiện, đã đổi thành một
người con trai có hiếu với cha, lúng túng và rầu rĩ. Ông già quay lại nói với
Amber:

- Tôi cho rằng chị nên đi kiếm một thanh niên điên rồ nào khác để mà

được cấp dưỡng. Còn thằng con trai tôi phải trở về quê với tôi, và chị đừng
hòng có thêm một đồng xu do lòng hào hiệp không đúng chỗ của nó!

Amber đáp lại ông già bằng cái nhìn lạnh lùng và cố nén một câu trả lời

tàn tệ vì cô nhớ đến tất cả những gì Michael đã làm vì cô, cô có thể gây sai
lầm cho anh.

Ông già ra hiệu cho con trai phải rời khỏi phòng, anh ta lưỡng lự một lát,

ngước mắt nhìn vĩnh biệt và van nài Amber, nhưng người cha đẩy mạnh
anh ra ngoài cửa rồi đóng sầm cửa lại.

Amber ngao ngán vì Michael, tất nhiên là cuộc sống có một sự thay đổi

đáng buồn, nhưng cô lập tức được an ủi ngay, rồi sốt ruột mong đến tối.

“Ta thế mà may mắn!” Cô thầm nghĩ đầy chủ quan. “Đúng lúc ta không

cần đến hắn nữa… thì hắn xéo!”

Amber đến chỗ hẹn hơi muộn, nhưng lúc người ta dẫn cô lên phòng

khách đặc biệt trên lầu một, đại úy Morgan mở to cánh cửa và nồng nhiệt
đón tiếp cô:

- Thế là bà đây rồi! Thật là quý hóa quá!

Cặp mắt anh sáng lên vì sung sướng. Anh cởi áo ngoài cho cô, để nó

xuống một cái ghế, và cầm một tay cô, làm cô quay một vòng trước mặt
anh:

- Trời ơi! Bà là người phụ nữ đẹp nhất tôi chưa từng gặp.

Amber cười đáp:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.