AMBER: KIẾP HỒNG NHAN - Trang 166

- Xin lỗi đã làm phiền bà, thưa bà. Nhưng đứa con gái này vừa mới ăn

cắp một cái bánh. Nhân danh nhà Vua, tôi bắt chị ta.

Nói xong anh ta dang cánh tay ra định túm lấy cô gái tội nghiệp. Amber

liền lấy cái quạt đập nhẹ vào tay người cảnh binh:

- Ông làm gì thế? Người con gái này là hầu phòng của tôi. Yêu cầu ông

thả người ta ra!

Anh ta sửng sốt nhìn Amber:

- Thưa bà, tôi không dám kết tội là bà nói dối, nhưng nó vừa mới ăn cắp

một cái bánh ở tiệm đằng kia. Chính mắt tôi trong thấy.

Anh ta lại nghiêng mình thêm nữa, tóm lấy chân người con gái và lôi về

phía mình. Một đám đông tò mò bắt đầu xúm quanh phía ngoài, và khi
Amber dùng chân đạp mạnh, bị đòn bất thình lình, người cảnh binh loạng
choạng lùi lại vài bước, nhiều tiếng cười vui vẻ đón tiếp chiến công ấy.
Amber liền đóng sập cửa lại thò đầu ra ngoài nói:

- Tempest, lên đường nhanh lên!

Cỗ xe lao đi bỏ lại người đại diện pháp luật còn chưa lấy lại được thăng

bằng.

Hai người phụ nữ im lặng một lúc, người con gái nhìn Amber đầy vẻ biết

ơn; trong khi Amber vẫn còn đang hổn hển bực tức mà chỉ riêng sự xuất
hiện của người cảnh binh đã gây cho cô. Sau cùng cô gái lên tiếng:

- Thưa bà, tôi biết làm sao đây để cám ơn bà! Không có bà tôi đã bị dẫn

đến Newgate. Trời ơi! Tôi đã không trông thấy hắn trước khi hắn thộp được
tôi… thế là tôi chạy, tôi quàng chân lên cổ mà chạy, nhưng thằng trời đánh
ấy bám sát tôi. Ôi! Xin cám ơn bà. Cám ơn bà một triệu lần! Thật phúc đức
quá, một bà lớn như bà lại quan tâm đến một đứa lang thang như tôi! Tôi
mà bị tống vào Newgate thì bà được gì, thưa bà?

Chị ta nói giọng trầm nghe thánh thót như tiếng nhạc, những ý nghĩ của

chị hiện lên rất rõ trên bộ mặt linh lợi. Chị ta chưa quá mười bảy tuổi, tươi
tắn và dịu dàng, mắt xanh trong, lông mi dài, lông mày như nét vẽ, và có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.