AMBER: KIẾP HỒNG NHAN - Trang 290

Amber buông tay ra, hất mạnh mớ tóc ra đằng sau:

- Bước ra khỏi đây ngay! Đừng có bao giờ vào đây mà quấy rầy tao nữa,

nghe không?

Mấy câu cuối là một tiếng thét chứ không phải một lời cảnh cáo, nhưng

Jemima đã chạy trốn, vừa chạy vừa nức nở khóc.

Không phải dễ dàng thuyết phục được Samuel cho chậm lại một lần nữa

ngày cưới của Jemima. Nhưng Amber đã thành công, nói với ông là cần
phải có thời gian để Jemima nghỉ ngơi hồi sức lại sau khi Carlton ra đi.
Amber bực bội, lo lắng và cô đơn, vắng Bruce cô càng trở nên âm thầm
hơn, cáu kỉnh hơn do mang thai. Nhưng cô cần phải che giấu nỗi bực dọc
của mình trước mặt mọi người, trừ Nan, chị hầu phòng trung thành này
luôn phải kiên nhẫn nghe và vui lòng hứng lấy những lời trách mắng của bà
chủ.

Một buổi tối, sau một vòng đi thăm các bạn bè, Amber nói một cách mệt

mỏi:

- Tao đến chán ngấy cái cảnh phải giữ đạo đức như thế này mãi rồi!

Cô đã dành rất nhiều thời gian để đi thăm các bạn của Samuel, nói

chuyện về trẻ con, đầy tớ bệnh tật cho đến khi cô muốn kêu lên. Cô cố gắng
đóng vai trò những bà đáng kính; không có ai, kể cả những người trong gia
đình chồng, biết là cô đã có mang, trừ Samuel đã tỏ ra sung sướng một cách
lạ kỳ.

Để làm phức tạp thêm vấn đề, bốn tuần sau khi Bruce ra đi, Samuel

cương quyết ấn định ngày cưới là 15 tháng mười. Ông xác định không ai
còn có thể thay đổi được nữa. Gia đình Cuttle sốt ruột, mọi người bắt đầu
ngạc nhiên, đã đến lúc Jemima phải từ bỏ mọi ngông cuồng để xử sự với
người lớn. Amber không biết nên thề nguyền với thánh nào, vì đã được
Jemima báo cho biết nếu không tìm được cách ngăn cản vấn đề thì ông
Samuel sẽ biết hết, dù ông có quẳng cả hai ra ngoài phố.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.