AMBER: KIẾP HỒNG NHAN - Trang 30

- Phải! Đó là một trò chơi cũ rích nhất thế giới. Có một cô hầu bàn xinh

đẹp để chài các khách hàng cho đến khi họ cháy túi. Tôi đánh cuộc là cô đã
lôi kéo và làm phá sản ít ra một thằng con trai chủ ấp!

Anh mỉm cười và cầm lấy một chai, mở nút đưa lên môi. Amber mỉm

cười đáp lại một cách láu lỉnh và nhõng nhẽo với hi vọng là anh chàng kia
sẽ quay lại thấy mình:

- Ôi! Thưa ông, tôi không phải là hầu bàn ở đây. Tôi chỉ đến đây để

mang cho bà Poterell một chiếc bánh ngọt và giúp Meg mang rượu lên cho
các ông.

Almsbury chỉ tu vài ngụm đã gần hết chai; anh reo lên giọng tán thưởng:

- Thế à! Vậy cô là ai? Tên cô là gì?

- Amber St. Clare, thưa ông.

- Amber nghĩa là hổ phách! Không bao giờ một người nông dân lại nghĩ

đến một cái tên như vậy!

Cô cười và lén nhìn sang bên kia, nhưng anh chàng vẫn còn mải mê với

món xúc xắc.

- Bác Matt tôi cũng nói như thế, bác bảo tên tôi cần phải là Mary, Anne;

hoặc Elizabeth.

Almsbury lại tu vài ngụm nữa và chùi mép bằng mu bàn tay.

- Bác cô không phải là người giàu trí tưởng tượng! - Thấy cô lại nhìn về

phía những người đang đánh bạc, anh hất đầu về phía sau và cười, nói tiếp -
Vậy là cô muốn phía ấy phải không? Nào, lại đây!

Anh cầm lấy cổ tay cô gái, kéo đi ngang qua phòng. Khi tới gần nhóm

chơi bạc, anh nói:

- Carlton này, đây là một cô gái đang muốn ngủ với cậu! Carlton quay

lại, nhìn Almsbury với vẻ đồng lõa và mỉm cười với Amber.

Amber không nghe thấy câu nói và nhìn chàng với cặp mắt to sáng ngời.

Cô cao không quá năm feet ba foot, một tầm vóc cũng đã khá cao, thế mà

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.