AMBER: KIẾP HỒNG NHAN - Trang 368

- Có ai ốm trong đó phải không?

Chàng trở lại, ngồi xuống bên cạnh cô:

- Chị hộ lý đấy, nhưng chị ta không ra được đâu. Em chớ có sợ hãi, em

nên ngủ đi!

- Nhưng anh Bruce, nếu chị ta chết? Làm sao mà anh đẩy xác ra ngoài

được?

Cái nhìn của Amber biểu lộ cô đang nghĩ gì: vụ lôi xác Spong xuống

dưới nhà, chiếc xe bò chở xác chết!

- Việc đó em không phải lo. Cũng đừng nghĩ đến đấy nữa. Anh lo liệu

được hết. Thôi em yêu! Ngủ đi và sẽ khỏi.

Trong hai ba giờ liền, Sykes tiếp tục mê sảng. Chị đập cửa xin được ra,

yêu cầu số tiền đã hứa, nhưng Bruce đều lặng thinh. Các cửa sổ của phòng
trẻ trông xuống sân. Vào khoảng giữa đêm, Bruce nghe thấy có tiếng kêu
và tiếng mở cửa rất mạnh. Rồi chàng nghe thấy có một tiếng rú dài, chị ta
đã nhảy từ gác hai xuống đất. Lúc chiếc xe bò đi qua, Bruce mở cửa sổ và
chỉ cho người lính gác biết họ có thể tìm thấy xác chết ở đâu.

Buổi trưa hôm sau người hộ lý thứ ba tới.

Bruce đang nằm, lơ mơ ngủ, mệt lả vì đã cố gắng làm ít thức ăn cho

Amber, thay băng, rửa mặt và tay cho cô. Chàng từ từ mở mắt, thấy một bà
già đứng ngay cạnh giường, mụ đang quan sát chàng với con mắt dò xét và
thóc mách. Chàng chau mày, tự hỏi làm sao mà mụ vào được không một
tiếng động như vậy. Sự xuất hiện của mụ làm chàng không ưa ngay từ đầu.

Mụ bẩn thỉu, mặt nhăn nheo, hơi thở hôi hám. Nhưng Bruce thấy mụ đeo

đôi hoa tai bằng kim cương có vẻ thật và nhiều cái nhẫn có giá trị. Đó là
một mụ ăn cắp, một con quỷ cái, hoặc cả hai cũng nên.

- Xin chào ông. Giáo khu đã phái tôi đến đây. Tôi là Maggot.

- Tôi đang sắp khỏi - Bruce nói và chăm chú quan sát mụ, và làm ra vẻ

mình khỏe hơn là thực tế - nhưng vợ tôi còn cần phải chăm sóc nhiều. Sáng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.