AMBER: KIẾP HỒNG NHAN - Trang 41

Cô quay đầu lại trông thấy một nhóm người đang gào thét xung quanh

một anh hề đứng trên một cái bục, từ đầu đến chân phủ đầy những kem,
mọi người ném vào chậu mấy đồng xu.

“Ôi! Tại sao chàng không đến?”

- Amber, cô có thích cái ruybăng này không?

Cô thưởng cho mỗi cậu một nụ cười và cố gắng không nghĩ đến ngài

Carlton nữa, nhưng không thể được. Tâm hồn cô đầy hình ảnh chàng, nếu
như ngày hôm nay không gặp được chàng, cô tự nhủ thầm, cô sẽ không thể
nào sống được qua cơn tuyệt vọng này. Cô chưa bao giờ trải qua một cơn
khủng hoảng như thế, tuy nhiên cô lại biết nhiều, cô nghĩ vậy.

Cô mặc bộ quần áo đặc biệt chải chuốt và tự biết là mình chưa bao giờ

xinh đẹp hơn.

- Có lẽ là tôi thích cái…

Cô nói bằng một giọng lơ đễnh, ngón tay chỉ vào một dải ruybăng bằng

sa tanh đỏ ở giữa một đống những cuộn khác. Đột nhiên cô chau mày quay
lại nhận ra chàng:

- Ồ!

Đứng lặng một lúc rồi bỗng nhiên, hai tay cô xốc váy chạy đi, để lại hai

cậu si tình ngơ ngác và cáu kỉnh. Carlton cùng với Almsbury và một người
trẻ tuổi nữa vừa mới đi vào trong hội chợ, theo một phong tục cổ, một bà
già quỳ xuống lau giày cho họ. Amber tiến lại gần, thở hổn hển nhưng tươi
cười và nghiêng mình chào, họ cũng ngả mũ đáp lại một cách trịnh trọng.
Almsbury nhiệt tình kêu lên:

- Ôi! Cô nàng xinh đẹp của tôi! Cô đúng là một trinh nữ đẹp nhất mà địa

ngục không thể giữ được!

- Thưa ngài, cảm ơn rất nhiều! - Cô nói nhưng cặp mắt đã vội quay sang

Carlton lúc này đang nhìn làm cô lạnh xương sống. - Em sợ, em e rằng các
ông đã đi mất rồi!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.