AMBER: KIẾP HỒNG NHAN - Trang 415

Vài ngày sau, Amber trở về hân hoan và vui vẻ sau một cuộc đi chơi

ngắn. Cô cởi bộ áo măng tô và cái bao tay ướt sũng, chạy vào thư viện thấy
Radclyffe, sau bốn giờ cô ra đi ông vẫn ngồi ở tư thế cũ, đang viết. Ông ta
ngẩng đầu lên:

- Bà đi chơi về vui vẻ chứ?

- Rất tuyệt, thưa ngài! - Cô tiến đến bỏ găng tay ra và nói tiếp - Chúng

tôi đã đi qua công viên, và tôi đã gặp ai ông biết không?

- Làm sao mà tôi biết được.

- Hoàng Thượng! Người dạo chơi với cả một đoàn theo sau và tất cả đều

như một đàn chó xù bị ướt với những bộ tóc giả nước chảy ròng ròng, - cô
phá lên cười - còn Người, lẽ tất nhiên là đội mũ và vẫn sạch sẽ như ông và
tôi. Người cho đỗ xe lại và bảo gì tôi, ông có đoán được không?

Radclyffe khẽ mỉm cười, như nghe mà không chú ý, câu chuyện của một

đứa bé ngây thơ.

- Tôi chẳng có một ý gì cả.

- Người hỏi thăm về ông và hỏi tại sao không thấy ông vào triều. Người

có ý định được gặp ông sớm để được chiêm ngưỡng bức tranh của ông.
Henry Bennet phụ trách việc ấy. Nhưng… - đến đây cô ngừng lại để làm
cho lời nói của mình thêm phần quan trọng. - Người mời chúng ta đến dự
buổi khiêu vũ tại cung hoàng hậu tối nay.

Vừa nói vừa nhìn chồng nhưng rõ ràng là cô không nghĩ đến ông tí nào.

Tâm trí cô còn bận nhiều vấn đề tối quan trọng hơn: mặc áo gì, nữ trang gì,
mang quạt nào. Làm đầu ra làm sao? Dù thế nào thì chồng cô cũng không
dám từ chối một cuộc mời của Hoàng Thượng, và nếu kế hoạch của cô
thành công, cô sẽ đè bẹp được chồng ngay, đẩy ông ta về Lime Park sống
giữa đống sách vở, tượng và các bức tranh của ông, không còn bao giờ về
đến đây để mà quấy rầy cô nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.