AMBER: KIẾP HỒNG NHAN - Trang 422

cô buồn nôn. Cô gắng sức nặng nhọc mở mắt, xem mình ở đâu và việc gì
đã xảy ra.

Trước hết cô thấy một bàn tay đàn ông nhỏ nhắn có những gân máu nổi

lên, đang nắm lấy một cái gậy để giữa hai đầu gối. Cô từ từ ngước mắt lên
nhận ra bộ mặt lạnh lùng của Radclyffe. Sau đó cô hiểu được là một phần
khó chịu của mình là do hai chân bị trói, ở đùi và ở dưới đầu gối. Hai người
đang ở trong cỗ xe của Radclyffe và chỉ có bầu trời xám và những cánh
đồng xanh loáng thoáng có những cây cối trơ trụi xuất hiện qua cửa xe. Cô
muốn nói, muốn hỏi đây là đâu, nhưng cái áp lực đè lên đầu không sao chịu
nổi cho đến khi cô lại hôn mê.

Không còn biết gì nữa cho đến khi cô đột nhiên mở mắt ra, cỗ xe đã

dừng lại và có những cánh tay xốc mình lên. Cô cảm thấy không khí mát
dịu của buổi chiều phả vào mặt, cô thở sâu, nghe tiếng Radclyffe nói:

- Đừng để cho bà tỉnh dậy. Khi bà lên cơn chớ có làm phiền bà.

Amber tức giận, hắn dám nói những câu dối trá như vậy, nhưng cô không

có khả năng phản kháng.

Người hầu xe xốc cô về phía một cái quán mà có người đã mở cửa. Cô

mặc cái áo măng tô và một cái áo dài viền lông thú. Căn phòng ấm áp, có
mùi thơm của bánh chín và mùi thịt quay vàng trong lò sưởi. Những con
chó vẫy đuôi trong nhà, nhiều trẻ con xuất hiện, những chàng trai tíu tít ra
tháo ngựa và một bà chủ quán tươi cười ra đón họ. Trông thấy Amber mắt
nhắm nghiền, nằm trong tay người đầy tớ, bà khẽ kêu lên một tiếng đầy
thiện cảm và vội hỏi:

- Ô, bà lớn ốm đấy à?

Radclyffe đẩy bà ta ra lạnh lùng nói:

- Bà nhà tôi ốm đấy, không có gì trầm trọng đâu, tự tay tôi chăm sóc bà.

Cho chúng tôi một cái phòng và cho ăn.

Bà chủ quán vội đưa họ lên cầu thang và mở cửa căn phòng xinh xắn

sáng sủa và dậy mùi oải hương. Mỗi khi thấy Radclyffe không nhìn mình,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.