AMBER: KIẾP HỒNG NHAN - Trang 458

Amber và đoàn tùy tùng, cuối cùng phải bỏ ngựa tiếp tục đi bộ.

Họ đã cưỡi ngựa trong mười ba giờ, Amber cảm thấy người đau ê ẩm.

Cô mỏi mệt đến choáng váng, chỉ mong được đi nằm, nhưng phải lấy hết
nghị lực đi tiếp. Cô không ngừng tự nhủ thầm: “Chớ có dừng lại, chỉ vài
bước nữa thôi! Cứ tiếp tục! Cần phải đến được đó!” Cô lo sợ không kịp gặp
Radclyffe, sợ hắn bỏ đi, lo nhà đã cháy, dù khổ sở vì mệt mỏi, cô vẫn cứ
tiếp tục đi.

Cô bám lấy những người gặp dọc đường, hét to lên hỏi họ xem

Cheapside đã cháy chưa. Phần lớn họ không thèm nghe và đẩy ra, rồi cô
cũng có được một câu trả lời:

- Từ sáng sớm nay rồi!

- Toàn bộ?…

Anh ta đã bỏ đi, cô lại bám vào tay áo người khác:

- Tất cả Cheapside đã cháy hết chưa?

- Rồi, anh bạn trẻ ạ! Cháy bình địa!

Câu trả lời đó làm cô tuyệt vọng. Đám cháy khổng lồ dữ dội quá, sự tàn

phá khủng khiếp quá, tất cả như dáng dấp kỳ lạ của sự không có thực.
Shadrac Newbold đã hoàn toàn bị cháy hết, chắc chắn là với tất cả của cải
bên trong, nhưng lúc đó cô không thể nào thấy hết được ý nghĩa đó đối với
mình, mãi sau này cô mới hiểu.

Một vấn đề có tầm quan trọng: tìm được Radclyffe! Amber bám riết lấy

John Lớn, họ khó nhọc tiến vào phố Goswell, vì phải đi ngược chiều với
dòng người cứ đẩy họ lùi lại. Có nhiều bà mẹ mang những gói to tướng trên
đầu, hai tay ôm một đứa bé đang bú, mắt lo lắng nhìn những đứa con khác,
chỉ sợ chúng bị chết bẹp hoặc bị lạc. Những người phu khuân vác giọng ồm
ồm, hỗn láo và thô lỗ, vừa gào vừa huých khuỷu tay. Chỗ nào cũng có
những con vật vì khiếp sợ chạy lồng lên. Một con dê cái kêu be be; người
ta lôi những con bò cái mang trên lưng những đứa trẻ con đang gào thét
khiếp đảm. Không biết cơ man nào là chó, mèo, lợn nhạc đeo cổ, những

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.