AMBER: KIẾP HỒNG NHAN - Trang 460

Tầng dưới lộn xộn, cầu thang lớn đầy người mang vác đồ đạc, thảm thêu

vàng, ghế bành bọc nhung. Amber tiến lại gần một tên đầy tớ mặc chế phục
đang giúp sức nâng một cái tủ to tướng chạm trổ.

- Chủ anh đâu?

Hắn không nhận ra cô và sẽ không dừng lại nếu cô không nắm lấy cánh

tay hắn lắc mạnh và định cho hắn cái tát.

- Trả lời đi! Chủ anh đâu?

Hắn ngạc nhiên nhìn nhưng không nhận ra cô. Có thể là Radclyffe đã bắt

hắn làm việc quá nhiều. Hắn dùng đầu ra hiệu:

- Có lẽ trên kia. Trong phòng làm việc của ông.

Amber chạy lên cầu thang, mở một lối đi lên giữa bọn đầy tờ và các đồ

đạc. John Lớn đi theo sau. Cô cảm thấy hai chân mình yếu đuối và run rẩy;
tim đập như muốn vỡ lồng ngực, cổ khô lại.

Hai người đi theo hành lang đến tận phòng của bá tước. Vừa lúc đó có

hai người bước ra mang những chồng sách lớn. Amber bước vào và ra hiệu
cho John Lớn đóng khóa cửa lại. Cô khẽ dặn:

- Chớ có vào trước khi tôi gọi nhé!

Cô tiến nhanh vào phòng ngủ. Trong phòng hầu như đã trống rỗng, ngoài

cái giường ngủ vì nó lớn và cồng kềnh quá không mang đi được. Amber đi
ngang qua để bước vào phòng thí nghiệm. Cô có cảm tưởng như tim sắp vỡ
ra vì đập quá mạnh. Radclyffe ở đấy, đang vội vàng lục các ngăn kéo một
cái bàn và nhét những tờ giấy vào đầy túi. Đây là lần đầu tiên cô thấy quần
áo hắn lôi thôi, hắn đã phải đi ngựa mới đến đây nhanh được như thế, vẫn
giữ được vẻ lịch sự, hắn quay lưng về phía cô.

- Bá tước!

Tiếng nói của Amber vang lên như một tiếng chuông. Hắn giật mình

quay người lại, nhưng chưa nhận ra cô và lại tiếp tục công việc ngay.

- Anh muốn gì? Anh đi đi, tôi bận lắm. Mang ít đồ xuống xếp vào xe bò.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.