AMBER: KIẾP HỒNG NHAN - Trang 513

Trong mấy phút lặng yên, hai mắt cô mở trừng trừng trong đêm tối,

Bruce bình tĩnh chờ đợi. Sau cùng chàng nói:

- Em không đồng ý à?

- Tất nhiên là không. Nó là con em có phải không? Anh tưởng là em

muốn gửi nó sang bên ấy cho một người đàn bà khác nuôi dạy và nó sẽ
hoàn toàn quên mất em sao? Em không muốn thế! Và em sẽ không để cho
nó đi. Nó là của em và sẽ ở lại đây với em. Em không muốn để cho nó bị
nuôi dạy bởi người… người đàn bà mà anh đã lấy làm vợ.

- Em có nghĩ đến tương lai của con không?

Trời tối quá, cô không sao quan sát được khuôn mặt của chàng, nhưng

giọng nói của chàng bình thản và rõ ràng. Cô buộc lòng phải thú nhận:

- Không. Tất nhiên là không. Tại sao em phải nghĩ đến đấy? Con nó mới

có sáu tuổi.

- Nhưng không phải nó cứ thế mãi. Em sẽ làm gì khi nó bắt đầu lớn? Em

sẽ nói thế nào với con về bố nó? Nếu anh đi và nó không trông thấy anh
trong nhiều năm liền, nó sẽ quên không còn biết có anh nữa. Em sẽ đặt cho
con tên họ nào? Đối với Susanna lại khác, nó đã xem như con của
Dangerfield và có một tên họ. Nhưng Bruce thì không có, trừ phi anh cho
nó họ tên của anh, và anh không thể làm thế được chừng nào nó còn ở với
em. Amber, anh biết là em yêu con lắm. Bây giờ em đã giàu có rồi và em
lại có những đặc ân của vua; có thể một ngày kia em sẽ xin được cho nó
một tước vị. Nhưng nếu nó đi với anh, nó sẽ là thừa kế của anh, và sẽ
không bao giờ biết nỗi nhục nhã của một đứa con hoang.

- Xét cho đủ lẽ thì nó vẫn là một đứa con hoang! - Amber bực tức kêu

lên. - Anh không thể nào làm cho nó thành một nam tước được.

- Nó sẽ không sống bên Anh. Ở bên kia, vấn đề đó không quan trọng. Dù

sao ở bên ấy nó vẫn hơn, một khi mà ở đây mọi người đều biết cả.

- Thế còn vợ anh? Người ta sẽ tưởng tượng anh ta lôi nó ở đâu ra? Từ

một hòn đá tảng chắc?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.