AMBER: KIẾP HỒNG NHAN - Trang 519

với Bruce đã quá đủ, gã không hề có ý định đụng đầu với vua. Vì bây giờ
gã đã hiểu vì sao Charles đã tặng gã chức bá tước và lấy cho gã cô vợ giàu
đó. Nếu thấy nhục, gã không còn một giải pháp nào khác là giả tảng uể oải
và thờ ơ, không một liều thuốc nào khác là lao vào một cuộc sống du đãng.
Hắn thấy lương tâm cắn rứt và cứ để mặc.

Bác sĩ Fraser đỡ đẻ cho Amber, một đứa con trai, vì có nhiều bà trong

triều bắt đầu nhờ đến bác sĩ hơn là các bà đỡ. Đứa bé được sinh ra lúc ba
giờ trong một đêm tháng mười nóng và mưa bão. Nó lớn và mảnh với
những nốt đỏ ở da và một túm tóc đen.

Vài giờ sau, vua Charles bí mật một mình đến thăm mầm mống cuối

cùng của hoàng gia. Người cúi xuống cái nôi mạ vàng đặt bên cạnh giường
Amber và khẽ nhấc cái chăn trắng bằng satanh lên, khẽ mỉm cười thì thầm:

- Trời! Sao mà thằng nhóc này nó giống tôi thế!

Amber xanh và yếu như mất hết cả sức lực, đang nằm ngửa trên giường,

mỉm cười với vua:

- Bệ hạ không ngờ thế sao?

Charles mỉm cười nói:

- Có chứ, em yêu! - Người cầm lấy nắm tay tí hon của đứa bé và đưa lên

môi nói tiếp - Tôi xấu quá để một em bé cũng không thể giống tôi được -
Người quay lại Amber - Tôi mong là em khỏe, vừa rồi tôi có hỏi thăm bác
sĩ, ông nói là em sinh dễ lắm.

- Dễ cho ông ấy! - Amber nói vì muốn được thương hại - Tuy nhiên em

cũng khá.

- Tất nhiên, em yêu! Trong mười lăm ngày nữa em sẽ quên là mình đã

sinh đẻ.

Sau khi hôn Amber, Charles ra về. Vài giờ sau Gerald đến đánh thức cô.

Mặc dù rõ ràng là lúng túng, gã bước vào phòng với vẻ anh hùng rơm, mặc
bộ áo satanh màu vàng nhạt trang trí đến hàng trăm mét ruybăng, xức nước
hoa cam thơm phức. Từ thanh kiếm bằng bạc cho đến cái cavát bằng đăng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.