AMBER: KIẾP HỒNG NHAN - Trang 55

trương với họ nét nhìn nghiêng của cô, cái mũi xinh xinh hơi hếch một
chút, cặp môi đầy đặn và cái cằm tròn nhỏ của cô.

Vừa lúc ấy Bruce trở lại đang tươi cười nói chuyện với một người thấp

bé đi bên cạnh, chỉ đứng đến vai chàng. Có lẽ đó là ông chủ khách sạn, ông
ta tỏ ra vẻ rất khích động, ông kêu lên:

- Trời ơi! Thưa chúa công! Tôi tưởng ngài không còn nữa, thật vậy! Sau

khi ngài đi được nửa giờ, bọn chó đẻ Đầu Tròn kéo đến và lục tung nhà tôi
lên để tìm ngài. Thấy chẳng ăn thua gì, chúng phát điên lên và kéo tôi qua
sân ném vào đống than! (Ông nhổ nước bọt xuống đất) Quỷ tha ma bắt
chúng đi! Tôi ao ước được trông thấy chúng bị treo cổ trên đồi Tyburn như
những miếng giăm bông.

Bruce bật cười:

- Ước nguyện của ông sẽ thành sự thực, tôi tin là như thế.

Vừa nói chuyện, hai người đã đi đến chỗ Amber, ông chủ khách sạn giật

mình vì ông không nhận thấy sự có mặt của cô, ông sẽ nghiêng mình.

- Đây là bà St. Clare - Bruce nói, - xin phép bà cho tôi giới thiệu ông chủ

quán của chúng ta, ông Gumble.

Amber sung sướng thấy chàng gọi mình là “bà” vì chỉ những em gái nhỏ

hoặc bọn đĩ điếm người ta mới gọi là “cô”.

Cô nghiêng mình mỉm cười, cảm thấy địa vị xã hội của mình không cho

phép cúi chào một người chủ khách sạn. Nhưng có lúc cô lo ngại tự hỏi cái
liếc nhìn của ông ta vừa rồi tỏ một sự phản đối nào đó thấy một ngài chúa
công đi với một người phụ nữ không phải là vợ ngài. Tuy nhiên Bruce xử
sự rất thoải mái như với cô em gái và ông Gumble lại tiếp tục câu chuyện
đang bỏ dở.

- Thật là may mắn làm sao, ngài lại không đến chậm một ngày, thưa chúa

công. Tôi xin thề là chưa bao giờ trong cửa hàng tôi lại đông khách đến thế
này. Cả nước Anh đã đến Luân Đôn để chúc mừng hoàng thượng! Đến cuối
tuần sẽ không còn một phòng nào trống nữa cho mà xem!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.