AMBER: KIẾP HỒNG NHAN - Trang 597

Cậu bé hít mạnh một cách kín đáo và lấy mu bàn tay chùi những giọt

nước mắt:

- Con nhớ mẹ quá, mẹ ạ! Nước Anh ở xa quá khi người ta ở bên Mỹ!

Lúc này cậu đã cười với mẹ, bàn tay bé nhỏ và nâu sạm của cậu đặt lên

vai mẹ:

- Thưa bà, bà rất đẹp!

Cô muốn khóc, nhưng cũng cố mỉm cười:

- Cám ơn con yêu quý. Mẹ mong rằng con lúc nào cũng thấy mẹ xinh

đẹp như thế này!

- Tại sao mẹ không sang Mỹ với con? Bây giờ chúng con sống trong một

ngôi nhà lớn ở Virginia, có đủ chỗ cho tất cả mọi người. Ôi! Sang đi mẹ
ạ… Con tin chắc rằng ở đó mẹ sẽ vui thích hơn ở Luân Đôn này. Ở đấy đẹp
lắm, mẹ ạ.

Amber đưa mắt nhìn nhanh Bruce, rồi hôn cậu bé:

- Mẹ rất vui lòng thấy con muốn có mẹ ở bên cạnh, nhưng không thể

được. Con thấy đấy, chính ở đây mới là nơi mẹ sống.

Cậu bé quay lại cha với vẻ một người lớn giải quyết công việc với một

người lớn:

- Thưa ông, vậy sao chúng ta không ở đây?

Carlton cúi xuống để mặt mình ngang bằng với của con trai:

- Chúng ta không thể ở đây, Bruce, vì ba không thể bỏ đồn điền được.

Chính ở bên Mỹ là nơi cha sinh sống. Nhưng nếu con thích ở đây…

Cậu bé có vẻ rất thất vọng:

- Ôi! Thưa ông, tôi không muốn xa ông. Và tôi thích ở bên Mỹ lắm! -

Cậu quay lại mẹ nói tiếp - Một ngày nào đó mẹ sẽ sang thăm con chứ?

- Có thể, Amber dịu dàng nói nhưng không dám nhìn Bruce, rồi cô đứng

lên hỏi, - con có muốn sang thăm em Susanna không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.