AMBER: KIẾP HỒNG NHAN - Trang 601

- Khác lắm. - Corinna xác nhận. - Nhưng đặc biệt là tôi ở đây ít làm việc

hơn ở bên kia.

- Ồ! Thế mà chúng tôi có đến hàng ngàn việc, chỉ cần biết được chúng.

Bà có thích Luân Đôn không? Đối với bà, có lẽ nó là một thành phố vĩ đại?

Dù nói thế, Amber có ý châm biếm về sự hơn hẳn của cô mà Corinna

không thể có được.

- Ôi! Tôi thích Luân Đôn lắm! Chỉ tiếc là không được thấy nó trước vụ

cháy lớn. Tôi đã từ giã nó hồi mới lên năm, nên chẳng còn nhớ gì cả. Tôi
vẫn mong có ngày được trở lại, mặc dù ở Mỹ, chúng tôi vẫn coi nước Anh
là tổ quốc.

Corinna tỏ ra rất vững vàng, rất ôn hòa và hân hoan làm Amber chỉ

muốn nói ra một câu để làm đổ vỡ cái thế giới thanh tịch đáng ghét kia.
Nhưng cô không dám, chỉ đành khẽ hỏi:

- Phải chăng ở bên đó sống trong đồn điền rất là tẻ nhạt? Tôi tưởng

tượng là không trông thấy một ai khác ngoài mấy tên mọi đen và mọi đỏ?

Corinna cười đáp:

- Tôi cho là điều đó có thể rất buồn chán đối với những ai quen sống ở

thành phố, chứ không phải tôi. Đó là một xứ sở rất đẹp. Những đồn điền
thường là bên bờ sông, nên chúng tôi có thể đi lại khắp nơi bằng thuyền, tổ
chức những hội hè trong nhiều ngày liền, có khi hàng tuần. Tất nhiên là đàn
ông rất bận, nhưng vẫn còn có thì giờ để săn bắn, đi câu, cờ bạc và khiêu
vũ. Ôi! Xin quận chúa tha lỗi cho! Tôi đã làm bà mất thì giờ vì những câu
chuyện ngông cuồng ấy.

- Không đâu. Tôi rất thích được biết châu Mỹ. Có thể một ngày nào đó

tôi sẽ sang thăm bà.

Cô không hiểu điều gì đã thúc đẩy cô nói ra câu ấy. Nhưng Corinna đã

nhấn mạnh:

- Ôi! Thưa bà, nếu được như thế, chồng tôi và tôi sẽ rất sung sướng được

đón tiếp bà. Bà không thể tưởng tượng được bà sẽ gây nên một chấn động

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.