AMBER: KIẾP HỒNG NHAN - Trang 630

bành mạ vàng, bồn tắm rộng đến nỗi người ta có thể bơi trong đó. Một cách
tự hào, cô nhấn mạnh là tất cả các phụ tùng trong nhà đều bằng bạc, từ cái
xô đến những cái kéo, cắt tim đèn. Cô giải thích cho Bruce biết là mấy trăm
tấm gương đều đóng khung bạc, đều được nhập trái phép từ Venice, cô đưa
cho chàng xem bộ sưu tập dị thường về bát đĩa bằng vàng, bạc, bày biện
trong nhiều tủ buýp phê lớn ở phòng ăn.

- Anh thấy thế nào? - Giọng Amber trong vắt, cặp mắt sáng ngời đắc

thắng. - Em đánh cuộc là anh không thể nào có được những thứ này bên
Mỹ!

- Không. Anh không có những thứ này.

- Và anh sẽ không bao giờ có cả.

Chàng nhún vai nhưng không tranh luận. Một lúc sau Amber ngạc nhiên

khi nghe chàng hỏi:

- Em giàu lắm phải không?

- Ồ! Một cách ghê gớm! Em có thể có tất cả!

Cô nói thêm là mình còn có tất cả số tiền cho chịu.

- Em có nắm được toàn bộ số tiền đặt lấy lãi không. Newbold có nói với

anh là phải khó khăn lắm em mới đặt tiền cho ông ta. Em có thấy là nên
thận trọng, để riêng ra một món tiền, vài ba nghìn livrơ chẳng hạn, không
sờ đến nó?

Amber ngạc nhiên, nhạo báng:

- Vì sao? Em không cần phải lo lắng đến những vấn đề đó. Tiền lúc nào

em cũng có thừa!

- Nhưng em thân mến ạ! Em sẽ không còn trẻ như thế này mãi mãi.

Amber nhìn chàng vẻ hãi hùng và tức giận. Bởi vì, nếu ý nghĩ về những

năm tháng trôi đi đã gây cho cô nỗi khiếp sợ, nếu sinh nhật lần thứ hai
mươi sáu của cô không còn xa nữa, cô chưa bao giờ nghĩ rằng chàng có thể
nhận thấy cô già đi. Theo cô, đối với Bruce Carlton, cô không bao giờ được

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.