AMBER: KIẾP HỒNG NHAN - Trang 645

- Nếu chồng bà muốn thách đấu thì đã chẳng phải đợi đến ngày nay.

Amber không muốn nghe:

- Tại sao không? Hãy cứ thử xem thời gian mà bá tước Shrewsbury đã

chờ đợi để thách đấu với Buckingham.

Từ tờ mờ sáng hôm sau, khi cung điện còn ngủ say, Amber đã lên ngựa,

chỉ có John Lớn đi theo. Cô mặc một bộ quần áo đi săn bằng nhung xanh
viền vàng và đội một cái mũ kỵ sĩ to tướng có đính những lông đà điểu.
Mặc dù suốt đêm cô không nhắm mắt, nỗi xúc động làm cô không cảm thấy
mệt. Hai người đi ngang qua King Street, một cái làng bẩn thỉu của
Westminster và đi tắt qua những cánh đồng để tới chỗ những cây sồi lớn.
Tới nơi, Amber xuống ngựa và ra lệnh cho John Lớn đứng xa khỏi tầm mắt
và không được quay lại nếu chưa có lệnh của cô.

Trời đã bắt đầu sáng, cô đứng một mình giữa những âm thanh đồng quê

quen thuộc, sương mù tan dần. Cô cười lên một cách nóng nảy và nhìn ra
xung quanh. Cô giật mình vội vàng nấp vào sau một thân cây vì cô thấy
chàng cưỡi ngựa đi trên cánh đồng.

Cô không dám xuất hiện, sợ bị lộ, nhưng nghe rõ tiếng vó ngựa và tiếng

tim mình đập, vừa lo vừa mừng. Chàng đã đến, sẽ làm gì? Chưa bao giờ cô
cảm thấy sức quyến rũ của mình đối với chàng lại sa sút đến thế.

Cô nghe rõ hơi thở của chủ ngựa va tiếng Bruce vỗ về nó khi nhảy xuống

đất, tay vẫn giữ cương. Không còn can đảm để xuất đầu lộ diện, cô lưỡng
lự một lúc. Cuối cùng Bruce sốt ruột kêu lên:

- Này! Ông ở đấy à?

Cổ họng Amber thắt lại, cô ra khỏi thân cây, đứng trước mặt chàng, đầu

cúi xuống như một đứa trẻ sợ bị đòn, nhưng cặp mắt lén lút nhìn chàng.
Chàng không tỏ vẻ ngạc nhiên, hơi nhếch mép mỉm cười:

- Vậy là cô đấy à? Tôi không bao giờ tin chồng cô là tay kiếm hăng hái.

Thôi được!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.