AMBER: KIẾP HỒNG NHAN - Trang 65

- Lạy Thánh Đồng Trinh! Sao mà em đẹp thế!

Amber sung sướng:

- Ôi! Như vậy anh yêu em chứ?

Chàng lại gần cầm lấy tay cô từ từ xoay người cô, cô nhìn chàng qua vai,

không muốn để sót một vẻ mặt nào của chàng.

- Em là một phụ nữ đẹp nhất mà một người đàn ông có thể mơ tưởng.

Thế bây giờ chúng ta đi đâu?

Cô rất hiểu chàng, cần phải đi ngay.

- Em muốn đi xem kịch.

- Thì đi xem kịch, - chàng mỉm cười nói, - nhưng phải nhanh lên. Gần

bốn giờ rồi.

Quá bốn giờ rưỡi họ tới nhà hát “Bò mộng đỏ” trên đường Thánh John,

buổi biểu diễn đã bắt đầu từ lâu. Nhà hát nóng nực, ngột ngạt, không khí
nặng nề, ẩm ướt, mùi mồ hôi, hơi người, mùi nước hoa quá mạnh tạo thành
một thứ mùi khó chịu.

Khi họ ngồi vào lô phía trước, thì trong đám khán giả tự nhiên sôi động

hẳn, tất cả mọi cặp mắt đều dồn về họ, ngay cả các diễn viên cũng ngạc
nhiên.

Amber ngây ngất, bị kích động bởi đám đông ồn ào hăng say kỳ lạ. Cảm

giác thỏa mãn tràn ngập tâm hồn cô, người ta nhìn cô, một người đẹp đến
muộn, họ quên cả vở kịch.

Tầng dưới những hàng ghế dài, khoảng ba trăm nam thanh niên không

ngừng nói chuyện. Cũng có một số phụ nữ quần áo tươm tất, nhưng phấn
son một cách quá đáng. Amber khẽ hỏi Bruce những người đó là ai, chàng
đáp đó là những gái điếm. Ở Marygreen không có gái điếm, và nếu có thì
những người nông dân đứng đắn phỉ nhổ và ném rác rưởi vào chúng.
Amber rất ngạc nhiên thấy bọn thanh niên đối xử với chúng có vẻ kính
trọng và đôi khi còn hôn chúng nữa! Bọn gái điếm đó hình như không thấy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.