AMBER: KIẾP HỒNG NHAN - Trang 66

bị mọi người nhìn và cũng không thấy xấu hổ. Chúng lớn tiếng cười nói, vẻ
sung sướng và thỏa mãn.

Áp sát vào sân khấu, gần mươi cô gái đeo sọt trái cây, lớn tiếng rao hàng

với giá cắt cổ.

Ban công của tầng dưới chia ra nhiều lô gần sân khấu, các bà mệnh phụ

trang phục lộng lẫy, đeo đầy nữ trang ngồi cùng với chồng hoặc nhân tình.

Phía trên là ban công, tầng trên đầy bọn côn đồ và đĩ điếm. Trên cao hơn

nữa là bọn tập sự, họ dùng gậy gõ nhịp, thỉnh thoảng thét lên hoặc huýt sáo
vang trong nhà hát.

Nhìn chung, khán giả thuộc phái thượng lưu - bọn gái điếm, bọn tập sự -

các bà và các nhà quý phái đến đây để tự phô trương, để nói chuyện và để
tán tỉnh nhau. Vở kịch chỉ được coi là thứ yếu. Amber không cảm thấy một
chút thất vọng nào. Đó chính là cái cô đã chờ đợi, và hơn thế nữa.

Kích động, thần kinh căng thẳng vì hạnh phúc thái quá, cô ngồi rất thẳng

bên cạnh Bruce, cặp mắt sáng ngời nhìn từ phía này sang phía kia phòng.
Vậy đây là đại thế giới! Cô có một nhận thức sâu sắc về bộ áo mới của
mình, về bộ tóc khéo léo và mùi nước hoa của cô, về cảm giác không quen
thuộc nhưng dễ chịu của phấn son và kem trên da cô, về sự mơn trớn dịu
dàng của cái măng sông bằng lông thú, và sự phô trương khoái lạc của cặp
vú cô.

Rồi, lúc cô nhìn sang cái lô bên cạnh bắt gặp cặp mắt của hai phụ nữ, hơi

nghiêng mình về đằng trước đang quan sát cô, nhìn vẻ mặt của họ cô thấy
chướng.

Cả hai đều rất đẹp, quần áo sang trọng, sáng loáng những đồ nữ trang, có

vẻ cao quý và vững tin khó tả, làm cho người ta nhận thấy ngay đó là
những bà quyền thế. Bruce đã nghiêng người nói chuyện với họ lúc mới
vào, như chàng đã chào nhiều người và đáp lại những cử chỉ của những
người quý tộc tầng dưới. Nhưng lúc cặp mắt cô gặp cái nhìn của họ, hai
người phụ nữ đó có thoáng khinh miệt và trao đổi với nhau một nụ cười;

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.