AMBER: KIẾP HỒNG NHAN - Trang 73

- Em không thấy anh ấy còn muốn đòi hỏi gì hơn nữa - Amber nói - Giàu

có như anh ấy rồi…

- Giàu à? - Almsbury ngạc nhiên.

- Thế, không đúng như vậy sao?

Amber không hiểu biết gì về tiền bạc, vì cô không bao giờ có quá mấy

đồng silinh để tiêu dùng và phân biệt được giá trị của đồng này với đồng
kia. Cô thấy hình như Bruce Carlton có một gia tài khổng lồ để mà mua
sắm cho mình một cỗ xe bốn ngựa, ăn mặc như một ông hoàng, mua cho cô
những bộ quần áo hảo hạng như vậy.

- Không đâu. Gia đình anh ấy đã bán hết của cải để ủng hộ Vua, và

những thứ còn lại đã bị đóng thuế hết rồi. Một ít thứ đồ nữ trang tìm thấy ở
lãnh địa Carlton là tất cả những gì anh ta có. Không, anh ta không giàu. Nói
đúng hơn, anh ta nghèo rớt mùng tơi, cũng như tôi thôi.

- Thế cỗ xe… và quần áo của em?

- Cũng vậy thôi! Anh ta còn có thể cung cấp được hơn thế nữa. Một

người như anh ta chỉ việc ngồi vào ván bạc trong mấy giờ là có thể nhặt
hàng trăm livrơ.

- Cờ bạc bịp à?

Cô thấy chướng tai, sẵn sàng gán cho Almsbury tội nói láo. Nhưng anh

mỉm cười nói:

- Có thể là thần may mắn đã giúp anh ta. Nhưng chúng tôi đều thế cả.

Chắc chắn là có người khéo léo, có kẻ vụng về hơn, Bruce có thể đọ tài với
bất cứ ai ở châu Âu này. Từ trên mười lăm năm nay, một cỗ bài và hai con
xúc xắc đã là biện pháp chính của anh ta để sống, và anh ta đã sống đàng
hoàng hơn phần lớn trong chúng tôi. Thực tế là tối hôm vừa rồi tôi đã trông
thấy anh ta được hai ngàn năm trăm livrơ trong bốn giờ đồng hồ tại sòng
bạc Groom Porter’s Lodge!

- Và đó là công việc mà anh ấy luôn luôn bận bịu?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.